Bà Kim Hồng nghe thấy lời này, lập tức ngồi dậy từ trên giường, đến áo khoác cũng không thèm mặc đã đi qua phòng mới.
Quân Thanh đi ngay ở phía sau, dù sao đây cũng là đứa bé đầu tiên của nhà họ Quân bọn họ.
“Gia Nghi, con sao thế? Bác sĩ đâu? Đã gọi bác sĩ đến chưa?”
Bà Kim Hồng đi vào trong phòng lập tức quan tâm hỏi thăm.
“Dì Hồng, dì đừng lo, đã gọi bác sĩ rồi ạ.”
Lâm Gia Nghi nhìn nét mặt quan tâm của bà Kim Hồng, trong mắt hiện lên vẻ cảm động, an ủi bà nói.
Bà Kim Hồng nghe xong thì trong lòng nhẹ nhõm thở ra một hơi, hỏi: “Đang yên đang lành sao tự dưng con lại bị té thế?”
Lâm Gia Nghi nghe xong lời này, buồn bã cúi thấp đầu.
Tuy rằng cô ta không nói gì nhưng toàn thân lại tỏa ra một cảm giác đau thương, Bà Kim Hồng sao lại không hiểu được.
“Gia Nghi, con đừng buồn, bây giờ dì sẽ gọi Nhật Đình về đây.”
Bà an ủi Lâm Gia Nghi, sau đó cầm điện thoại lên gọi cho Quân Nhật Đình.
“Có chuyện gì?”
Không lâu sau, trong điện thoại truyền đến giọng nói lạnh lùng rõ ràng mang theo chút gì đó khàn khàn của Quân Nhật Đình, bộ dáng giống như vừa mới tỉnh ngủ.
Mà thực tế thì đúng thật là như thế.
Lúc này anh và Hứa Thanh Khê đã đi nghỉ ngơi rồi.
Bởi vì cuộc điện thoại này mà hai người đều bị tiếng chuông điện thoại làm cho tỉnh.
Bà Kim Hồng lại không biết, nghe thấy câu hỏi của anh liền nói thẳng ra.
“Vừa nãy Gia Nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093603/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.