Sau khi nói xong, Trợ lý nhìn Lâm Gia Nghi một cách thận trọng.
“Cô chủ, chúng ta có cần cho người đi tìm hiểu không?”
Lâm Gia Nghi nghe vậy, hai mắt nheo lại.
“Làm vậy đi, nhưng không được đánh rắn động cỏ.”
Cô ta dường như nghĩ ra điều ý đó, ra hiệu cho Trợ lý đến gần.
Cô ta thì thầm vào tai Trợ lý vài câu, Trợ lý gật đầu lia lịa.
“Tôi hiểu rồi, cô chủ yên tâm.” . Ủng hộ chính chủ vào ngay [ TRUMtг uyen. мE ]
Lâm Gia Nghi thất vậy cười nói: “Đi đi, chỉ cần nắm được đằng chuôi của Hứa Thanh Tuệ thì tôi sẽ thưởng lớn cho anh!”
Trợ lý gật đầu, quay người rời đi.
Hứa Thanh Khê không hề hay biết Lâm Gia Nghi đã tra ra được tung tích của cô, dưới sự chỉ dẫn của nhân viên y tế, cuối cùng cô cũng đã nhìn thấy mẹ trong phòng bệnh đặc biệt.
Nhìn thấy người trên giường bệnh vẫn chưa tỉnh lại, nhưng sắc mặt đã trở nên hồng hào hơn trước rất nhiều. Người khác nhìn vào chắc chỉ thấy đây là một người bình thường đang ngủ chứ không phải là bệnh nhân.
Hứa Thanh Khê thấy vậy, trong lòng mới bớt lo lắng đi một chút.
Rõ ràng là lần dừng thuốc trước đó không ảnh hưởng gì đến tình trạng của mẹ cô.
Cô quan sát một lúc, sau đó đi tìm bác sĩ điều trị chính, cô muốn biết bao giờ thì mẹ có thể tỉnh lại.
“Hiện cơ thể của bệnh nhân đang tự hồi phục, cụ thể lúc nào tỉnh lại thì tôi cũng không chắc, nhưng nếu có người thường xuyên nói chuyện bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093558/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.