Quân Nhật Đình nghe vậy, đôi mắt bình tĩnh đánh giá cô, sau đó thấy trên mặt cô thật sự không có chút miễn cưỡng nào, mới thu tầm mắt lại.
“Cô không ý kiến gì là được, thời gian cũng không còn sớm nữa rồi, cô lên tầng rửa mặt rồi nghỉ ngơi sớm một chút đi.”
Hứa Thanh Khê gật đầu, theo bản năng dò hỏi: “Vậy anh thì sao?”
“Tôi vẫn còn công việc cần xử lý.”
Quân Nhật Đình không muốn trả lời nhiều.
Hứa Thanh Khê nghe xong, trong mắt hiện lên chút mất mát.
“Ừm, vậy à…. Thế tôi lên trước nhé.”
Cô nhẹ nhàng nói, nhưng lại không hề di chuyển bước chân của mình.
Quân Nhật Đình hơi nhíu mày, rất tự nhiên có thể nhìn thấy được sự thất vọng trong mắt cô, cười như không cười tiến lên.
“Sao vậy, không dám ngủ một mình à?”
Hứa Thanh Khê bị sự thân mật đột ngột của anh dọa sợ, theo bản năng lùi về sau một bước.
Nhưng thân hình cường tráng của Quân Nhật Đình vẫn như cũ khiến cô cảm thấy có chút áp lực, đặc biệt là mùi hương nam tính quấn quanh chóp mũi kia, càng khiến cô hoảng hốt không thôi.
“Ai không dám chứ.”
Cô bực bội và xấu hổ phản bác lại, duỗi tay muốn đẩy người đàn ông trước mặt ra.
Nhưng tay vừa vươn ra, đã bị Quân Nhật Đình nắm chặt lấy, sau đó dùng sức một chút, cả người cô đều ngã về phía Quân Nhật Đình.
Chỉ một thoáng trôi qua, bên eo cô đã có thêm một cánh tay cường tráng.
“Thật vậy không? Sao tôi lại cảm thấy cô đang nghĩ một đằng nói một nẻo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093554/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.