Cơ bản là Hứa Thanh Khê không hề biết cô đã bị chụp trộm, sau khi cầm túi xách thì trực tiếp rời khỏi đó.
Cô đón xe quay về nhà họ Quân.
Trong ngôi nhà mới, Quân Nhật Đình đã trở về từ lâu rồi, vừa hay anh cũng mới ăn cơm xong.
Sau khi thấy Hứa Thanh Khê về nhà, anh vô thức hỏi thăm một câu: “Chuyện hợp tác đến đâu rồi?”
Hứa Thanh Khê hơi ngạc nhiên, thật thà trả lời anh: “Cũng tạm coi là thuận lợi. Anh Việt Hoàng cũng có ý định hợp tác với chúng ta, nhưng còn do quy trình làm việc của công ty nữa, nếu chúng ta muốn thì phải cùng đấu thầu với những công ty khác, chẳng qua là cơ hội trúng thầu của chúng ta sẽ cao hơn nhiều so với những đối thủ còn lại.”
Quân Nhật Đình khẽ nhíu mày, không phát biểu ý kiến của mình về vấn đề này.
Hứa Thanh Khê thấy thế, chỉ có thể tiếp tục nói: “Ừm… Tuy rằng cũng nắm chắc phần nào, nhưng vẫn phải đề phòng các tình huống ngoài ý muốn xảy ra, đến lúc đó chúng ta phải cẩn thận, đừng để bị hãm hại.”
Quân Nhật Đình nghe cô nói vậy, sâu trong đôi mắt thâm thúy chợt lóe lên ý cười nhàn nhạt.
Anh cứ tưởng người phụ nữ này sẽ bị tự tin quá mức thành tự phụ, không ngờ là cô vẫn có lòng cảnh giác đấy.
“Được rồi, tự cô nên nghĩ xem xử lý chuyện này thế nào.”
Hứa Thanh Khê gật đầu.
Đang lúc cô định tạm biệt để về phòng, Quân Nhật Đình thoáng trông thấy khóe mắt mệt mỏi của cô, quan tâm nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093540/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.