Một vở kịch huyên náo chỉ vì sự thiên vị của Quân Nhật Đình mà kết thúc trong vô nghĩa.
Mặc dù bà Kim Hồng còn cả Quân Phong Lan và Lâm Gia Nghi đều không cam tâm thì cũng chỉ có thể giương mắt nhìn Quân Nhật Đình đưa Hứa Thanh Khê rời đi.
Cả hai không rời hội trường mà ngồi gọn vào một góc.
"Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?"
Ngay khi Quân Nhật Đình ngồi xuống đã hỏi Hứa Thanh Khê về tình hình cụ thể.
Hứa Thanh Khê cũng không hề che giấu, kể hết mọi chuyện cho anh.
"Tôi thật sự không có lấy viên ngọc đó nhưng không biết tại sao viên ngọc lại xuất hiện trong túi của tôi. Rõ ràng là túi xách của tôi vẫn luôn ở trên tay, lại còn để ở trong ngăn ví tiền nhỏ nữa."
Nghe cô nói xong, Quân Nhật Đình cau mày.
Thực ra, trong lòng anh đã có một suy đoán mơ hồ.
Dù sao thì những gì xảy ra lần này cũng thật kỳ lạ và trùng hợp.
Chỉ là anh vẫn chưa muốn tin, còn định điều tra thêm.
"Tôi sẽ cho người điều tra việc này, trong thời gian này tốt hơn hết là cô nên ở bên cạnh tôi."
Hứa Thanh Khê nhìn ánh sáng lóe lên trong mắt anh, trong mắt hiện lên một tia thất vọng.
Cô biết Quân Nhật Đình cũng giống như mình, đã phần nào đoán ra được chân tướng của sự việc.
Nhưng anh không tin, hay nói cách khác là anh không muốn tin.
Đúng vậy, ngay từ đầu cô đã đoán được chuyện này có thể là do mấy người Quân Phong Lan đã sắp đặt cho cô một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093514/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.