Sắc mặt Quân Nhật Đình bất ngờ nhìn chằm chằm vào trong phòng vệ sinh, trong lòng không ngừng phỏng đoán.
Không phải cô nàng Hứa Thanh Khê kia đã vứt anh một mình lại đây rồi về trước rồi chứ?
Anh cứ nghĩ như vậy, càng nghĩ càng thấy có khả năng.
Dù sao chuyện như thế này thì Hứa Thanh Khê cũng có thể làm ra được.
Cho nên anh sa sầm mặt xuống quay lại trong phòng riêng.
"Có chuyện gì thế? Sao vừa mới đi ra ngoài một chút đã sa sầm mặt xuống, ai chọc giận anh à?"
Lê Ngọc Mỹ nhìn thấy anh quay về, đập vào mắt cô ta là giông tố đang bao quanh người anh.
"Không có việc gì."
Nhưng Quân Nhật Đình lại không muốn nhiều lời, anh thấp giọng đáp lại.
Lê Ngọc Mỹ thấy thế, cũng không nói thêm gì nữa, mà lảng sang chuyện khác.
Nhưng mà Quân Nhật Đình lại không tập trung, ánh mắt anh vẫn không nhịn được cứ hướng về vị trí lúc trước Hứa Thanh Khê ngồi.
Nhưng chính ánh mắt nhìn sang ấy đã khiến cho cả người anh chấn động.
Anh thấy ở chỗ ngồi ấy, vẫn đang đặt đồ đạc của Hứa Thanh Khê trên mặt ghế.
Nếu cô gái kia đã đi rồi, thì không thể nào không cầm theo điện thoại và túi xách của cô ấy được.
Nghĩ như vậy, ánh mắt Quân Nhật Đình không khỏi tối lại.
Nếu như không phải cô gái Hứa Thanh Khê kia đã về trước, nhưng anh tìm mãi vẫn không thấy người, có thể nào cô ấy đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?
Đúng vào lúc anh đang không ngừng suy đoán, thì Lâm Gia Nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093494/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.