Hứa Thanh Khê cười yếu ớt: "Quen rồi sẽ không sao nữa, cố nhịn vài ngày là xong thôi."
"Thế không được, người đâu!" Quân Nhật Đình an ủi sờ đầu cô rồi đi thẳng xuống lầu.
Dưới lầu chỉ có hai người trực đêm, còn lại đều đã chìm vào giấc ngủ. Nghe thấy tiếng nên hai người hớt hải vật dậy: "Cậu cả!"
"Không có gì đâu, mọi người nghỉ ngơi đi." Quân Nhật Đình tìm lọ thuốc giảm đau trong hộp thuốc, nghĩ gì đó lại quay vào bếp nấu một chén nước đường đỏ. Nhìn anh cầm khay bưng nó lên lầu trên, hai người giúp việc tròn mắt nhìn nhau, có thể thấy họ đang không thể tin nổi.
Nửa đêm nửa hôm mà cậu chủ làm gì thế?
Nước đường đỏ? Nấu cho mợ cả hả? Ngọn lửa hóng hớt bùng lên trong mắt hai người giúp việc. Suy cho cùng thì Quân Nhật Đình luôn tồn lại như một vị thần trong mắt họ nhưng hôm nay anh lại đi nấu nước đường đỏ cho một người con gái.
"Uống chút nước đường đỏ đi." Quân Nhật Đình đặt khay lên bàn, đưa chén cho Hứa Thanh Khê.
Hứa Thanh Khê uống từng ngụm nước đường, dòng nước ấm áp trôi xuống cổ họng và lan tỏa hơi ấm trong bụng cô, hình như mọi thứ đỡ hơn rất nhiều.
"Cảm ơn anh!"
Quân Nhật Đình nhếch môi: "Khách sáo với tôi làm gì."
Giọng anh rất điềm đạm nhưng rồi nó lại khiến con người ta yên tâm. Hứa Thanh Khê chợt thấy ấm lòng, uống xong lập tức chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau, Hứa Thanh Khê ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao. Cô thức dậy xuống giường thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093418/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.