Hứa Hải Minh nhấn mạnh thế này thì chắc chắn phải là món lợi lớn. Hứa Thanh Khê nhíu mày hỏi: "Ông cần bao nhiêu cổ phần công ty?"
Nghe Hứa Thanh Khê hỏi, Hứa Hải Minh đặt đũa xuống đáp: "Ba mươi phần trăm."
"Ba mươi?" Hứa Thanh Khê không thể tin nổi, hỏi lại. Làm sao Quân Nhật Đình chịu đồng ý cho ông ta con số phần trăm khổng lồ đó được? Xem như người đó không phải Quân Nhật Đình mà là cô thì đó cũng là thành quả cô tốn bao công sức, vất vả gây dựng. Một kẻ ất ơ nào đó ngoài đường lại chạy tới đòi chia một miếng bánh to thì chắc chắn cô sẽ không đồng ý.
Hứa Hải Minh biết mơ thật đấy.
Nhưng Hứa Hải Minh không trả lời mà chuyển sang chủ đề khác: "Nghe nói mày biết thiết kế thời trang? Quân Nhật Đình còn định cho mày vào công ty để nhận chức vụ thiết kế đúng không?"
Ánh mắt đó hơi khó chịu, dường như ông ta đang gắt gỏng vì Hứa Thanh Khê không chịu nói chuyện đó cho ông ta biết.
"Đúng thì sao?" Hứa Thanh Khê thản nhiên nói, chuyện này liên quan quái gì đến Hứa Hải Minh? Chuyện đó cũng vừa mới được nói ra hôm qua, đã thế còn là chuyện hết sức riêng tư nhưng Hứa Hải Minh vẫn biết. Chẳng lẽ ông ta có tay chân ngầm ở nhà họ Quân?
Xem ra ông ta không hề yên tâm về cô tí nào đấy nhỉ. Nghĩ thế, Hứa Thanh Khê nhíu mày. Cảm giác bị kẻ khác theo dõi không hề dễ chịu, hơn nữa cô còn không biết kẻ đó là ai.
Hứa Hải Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093416/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.