Chương 524
“Bạn học cũ” của Hoắc Thừa Vọng là “con sâu” xã hội điển hình, khi còn trẻ thì tiêu xài hoang phí tiền của gia đình, sinh hoạt bẩn thỉu, khi về già bơ vơ không nơi nương tựa, thân bại danh liệt, chỉ có thể kiếm chút tiền ăn cơm nhờ vào lao động cực khổ.
Không khó để tưởng tượng ra nếu như Hoắc Thừa Vọng còn sống, nói không chừng ông ta cũng rơi vào cảnh này.
Thế nhưng Hoắc Anh Tuần lại thích người như thế, chỉ cần có tiền là đảm bảo sẽ nói ra hết tất cả manh mối mấu chốt.
Quả nhiên là vậy, người họ Hà này chưa ngoài 50 tuổi và thật sự rất cổ hủ, cả người ông ta khom xuống, mở miệng ra là thấy toàn răng vàng.
Hoắc Anh Tuấn không thể che giấu sự ghê tởm nhìn ông †a, sau đó trực tiếp lấy ra chiếc túi giấy kraft dày cộp đựng tiền mặt, thẳng tay đưa cho ông ta.
Ông ta gật đầu cúi chào, cố gắng nói tiếng mẹ đẻ mà đã lâu không được nói: “Thưa ông, đại ân đại đức của ông cả đời này tôi sẽ không quên! Kiếp sau tôi sẽ làm trâu làm bò cho ông! Ông muốn tôi làm gì, dù là lên núi đau xuống biển lửa tôi cũng sẽ làm theo!”
Hoắc Anh Tuấn liếc nhìn ông ta một cái. “Không cần. Tôi chỉ cần ông nói vài câu, biết hoặc là không biết về người đàn ông tên là Hoắc Thừa Vọng, ông có còn nhớ không?”
Một tia do dự loé lên trong mắt người thợ sửa xe, ông ta mạnh dạn ngẩng đầu nhìn Hoắc Anh Tuấn, dường như từ khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-yeu-khong-loi-thoat-co-vo-bi-bo-roi-cua-tong-tai-hung-du/608412/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.