Chương 486
Mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, Đường Hoa Nguyệt cùng Đường Hàn Khiết mới đưa đưa bố trở lại bệnh viện.
Gió đêm thổi dịu nhẹ Đường Hoa Nguyệt đứng ở cổng bệnh viện nhìn người em gái đã rất lâu rồi không gặp “Đi hóng gió sap?”
“Đúng vậy, anh đi đến bãi biển nhé, trước đây khi chúng ta mệt mỏi chúng ta thích nhất đến nơi đó ngây người ra”
Đường ven biển dài đến hơn một trăm cây số nổi danh với lướt sóng, khiến nơi này có được “Ngày hè vô tận”, ngay đến cả thái bình dương cũng đều phải bởi bờ biển nơi đây đẹp đẽ rộng rãi mà ẩm đảm phai mờ đi.
Đường Hoa Nguyệt và Đường Hàn Khiết tìm một khối đá ngầm ngồi xuống, nhìn trên bờ biển này không ngớt khen ngợi cảm thấy trong lòng mình cũng trẻ hơn rất nhiều.
“Em mới bao nhiêu tiều, đừng có nói những lời như bà cụ non được không?”
Đường Hàn Khiết cầm lấy chai bia, dùng cùi chỏ đánh vào Đường Hoa Nguyệt.
Đường Hoa Nguyệt cười dựa vào trên người anh trai “Vốn dĩ chính là, em là con thứ ba của mẹ, là bà dì già rồi. Không giống như tổng giám đốc Đường của chúng ta, phong nhã hào hoa, độc thân quý tộc…”
Đường Hàn Khiết bất đắc dĩ cười cợt: “Đừng có nói móc anh, em tưởng rằng anh muốn độc thân sao?”
Đường Hoa Nguyệt nháy mắt mấy cái cũng có chút cảm thán thế sự vô thường ai có thể nghĩ rằng trước đây khuôn mặt thép kia ở Los Angeles vô tư, cuộc đời không gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-yeu-khong-loi-thoat-co-vo-bi-bo-roi-cua-tong-tai-hung-du/608374/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.