Chương 464
“Bố!” Giọng nói ngọt ngào của Thi Tịnh vang lên, trực tiếp giương hai tay ra chạy về phía Hoắc Anh Tuấn.
Hoắc Anh Tuấn lần đầu tiên chính tai nghe được con gái gọi mình là bố, trong lúc nhất thời anh đưa hai tay lên đỉnh đầu làm ra hình trai tim, lúc này cũng mặc kệ vết thương trên người nứt hay không nứt, anh cũng sẽ hạ người thấp xuống ôm con gái lên.
Cũng may Đường Hoa Nguyệt nhanh tay nhanh mắt, trực tiếp ngăn cản Thi Tịnh chạy được nửa đường, tuy nói là là con gái nhỏ, nhưng con bé giống như viên đạn pháo nhỏ xông tới, Hoắc Anh Tuấn nhất định phải chịu đau.
“Bảo bối, trên người bố đang có vết thương, con không muốn để cho nó bị đau chứ?”
Thi Tịnh lúc này mới phản ứng lại, có chút thẹn thùng lè lưỡi ra, bước chân đều nhẹ xuống, chậm rãi đi tới bên cạnh Hoäc Anh Tuấn, giơ tay kéo bàn tay thô ráp ấm áp của bố.
Một chữ “bố” này của Đường Hoa Nguyệt gọi mà không hề có chướng ngại tâm lý nào, dù sao cô cũng không ngại việc con của mình gọi Hoắc Anh Tuấn là bố, cô cũng không phải kiểu người vô tình, vốn đã là bố, dù cho có cắt đứt xương cốt thì nó vẫn còn liên quan đến gân, loại chuyện nhỏ này cô không cần phải so đo.
Nhưng Hoắc Anh Tuấn ngược lại bị câu nói lơ đấng này của Đường Hoa Nguyệt làm ướt hốc mắt, cảm giác này thật giống như anh đã được công nhận trước mặt vợ con, thật giống như bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-yeu-khong-loi-thoat-co-vo-bi-bo-roi-cua-tong-tai-hung-du/608352/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.