Chương 408
Đường Hoa Nguyệt hài hước nói: “Cũng không tò mò anh đường đường là cậu cả nhà họ Hoắc sao lại rơi vào bước đường làm trợ lý cho tôi sao?”
Hoắc Anh Tuấn vội cười khổ: “À, tôi quên hỏi rồi… Vậy tại sao?”
Đường Hoa Nguyệt cười một cách ý vị thâm sâu: “Nhà họ Hoäc phá sản rồi, anh túng quẫn, quỳ dưới đất cầu xin tôi cho anh công việc, tôi nể tình mới bất đắc dĩ đồng ý đấy”
Hoắc Anh Tuấn nhìn Đường Hoa Nguyệt nói bừa với dáng vẻ nghiêm túc, thì thấy hơi đau răng, anh đột nhiên cảm thấy hình như mình giả vờ mất trí nhớ không phải một ý kiến hay.
Thấy Hoắc Anh Tuấn gật đầu, Đường Hoa Nguyệt cầm quyển tạp chí ngồi xuống sô pha: “Còn nhớ nấu cơm thế nào chứ? Tôi và con đói rồi, anh làm đại một vài món đi”
Nói rồi lại đánh giá anh từ trên xuống dưới một lượt: “Chân bị thương rồi, nhưng tay dùng để nấu ăn chắc không vấn đề gì đâu nhỉ? Nếu anh không được thì cứ nói, để tôi đổi người”
“Được” Hoắc Anh Tuấn cắn răng cắn lợi nói: “Không vấn đề gì. Xin cô đừng đuổi tôi, nhà họ Hoắc cũng bị phá sản rồi, bây giờ chắc chắn tôi rất cần công việc này. Nếu cô đổi người, sao tôi nuôi cô… và con được.”
Đường Hoa Nguyệt cười một tiếng: “Ừm, lương tháng hai mươi bốn triệu, dư để nuôi một viên gạch trong căn biệt thự này của tôi”
“.”Hoắc Anh Tuấn nói không lại Đường Hoa Nguyệt, đành phải nhấc cái chân bị thương ủ rũ bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-yeu-khong-loi-thoat-co-vo-bi-bo-roi-cua-tong-tai-hung-du/608296/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.