Chương 389
Hoắc Anh Tuấn run rẩy dùng hai tay ôm lấy khuôn mặt đãm máu của Đường Hoa Nguyệt, không ngừng dùng môi hôn lên nước mắt của cô: “Em đang nói gì vậy… Đường Hoa Nguyệt, em không biết rằng khi tôi nhìn thấy em còn sống mà đứng trước mặt tôi, tôi đã vui mừng như thế nào đâu”
Hắn chậm rãi kéo dài khoảng cách giữa anh và Đường Hoa Nguyệt ra, dạ dày lại lần nữa truyền đến một cơn đau đớn đến thấu tim, anh đột nhiên luống cuống, vì sao, vì sao anh lại khiến Đường Hoa Nguyệt khóc rồi.
Tại sao rõ ràng anh tức giận đến mức muốn hủy diệt toàn bộ thế giới này, nhưng khi nhìn thấy nước mắt của Đường Hoa Nguyệt, anh lại cảm thấy đau lòng đến không nói thành lời.
Thật ra anh chỉ muốn làm cho Đường Hoa Nguyệt yêu anh mà thôi, nhưng hình như anh càng ngày lại càng đẩy Đường Hoa Nguyệt cách xa mình hơn.
Cuối cùng, Hoắc Anh Tuấn thẫn thờ buông hai tay xuống bên cạnh người, nhìn thấy đôi mắt mờ mịt đẫm lệ của Đường Hoa Nguyệt nhưng vẫn còn lộ ra vẻ cảnh giác, anh giơ tay lên tự tát cho mình một cái tát thật mạnh, khó khăn nói ra: “Em đừng nghe những lời nói vớ vẩn của tôi lúc nãy… Em nói không sai, tôi đúng là điên rồi. Cận Khánh cũng là con của tôi, tôi làm sao có thể làm gì thằng bé được. Tôi chỉ là, chỉ là tức giận em không muốn nói cho tôi biết chuyện Lục Bạch Ngôn cũng ở chỗ của em. Hai đứa nhỏ vẫn đang còn lành lặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-yeu-khong-loi-thoat-co-vo-bi-bo-roi-cua-tong-tai-hung-du/608277/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.