Chương 327
Đường Hoa Nguyệt ôm trái tim, cô nhặt điện thoại lên mà bàn tay cứ run lẩy bẩy.
Con của cô… con của cô sẽ không sao đâu!
Đường Hoa Nguyệt vội vàng bấm gọi số của Cận Thành… Không nghe máy! Sao lại không nghe máy!
Không đâu, sao Cận Thành lại xui xẻo thế được? Không đâu…
Đường Hoa Nguyệt lại gọi cho giúp việc, cô cảm thấy trái tim cứ đập loạn sắp bay ra ngoài.
Giúp việc nghe máy khóc lóc với Đường Hoa Nguyệt: “Tôi đang định gọi cho cô đây! Sao lại… sao lại xảy ra chuyện đó được chứ! Tôi đến trường đón cậu chủ đúng giờ nhưng trường học đã bị cảnh sát phong toả! Cảnh sát bảo có đầu gấu cầm dao chạy vào trường khống chế trẻ con! Tôi đợi ở đây lâu lắm rồi mà cậu chủ vẫn chưa ra! Theo cô, theo cô có khi nào cậu chủ… Ôi trời ơi thế thì phải làm sao bây giờ đây!”
Bà ấy nghe mà sợ hơn cả Đường Hoa Nguyệt, vừa khóc thút thít vừa nói ngắc ngứ.
Đường Hoa Nguyệt nhận được thông tin chính xác mà cố ép bản thân phải bình tĩnh. Cô lau những giọt nước mắt cứ lăn dài không ngừng, hít sâu bảo “Tôi biết rồi” và cúp máy.
Anh trai ra nước ngoài… Bác sĩ Tân cũng về trường cũ giao lưu học thuật không ở Hà Nội… Cô tìm ai được nữa đây?
Ai có thể mạo hiểm xông vào nơi nguy hiểm như thế cứu con của cô đây?
.. Hoắc Anh Tuấn! Đúng rồi, Hoắc Anh Tuấn!
Bấm số gọi cho người ấy mà bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-yeu-khong-loi-thoat-co-vo-bi-bo-roi-cua-tong-tai-hung-du/608215/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.