Chương trước
Chương sau
Chương 317
 
“Họ… Họ như thế này không lẽ lại về với nhau à?” Một nhân viên nữ mỉm cười lễ phép nhìn theo dáng xa dần của họ và rồi níu tay đồng nghiệp bên cạnh nói với tông giọng cực kỳ nhỏ.
 
“Tớ không biết nữa! Tình hình gì đây nhỉ! Chẳng phải bảo cô K với sếp Tân chúng ta mới là một cặp mà! Sếp Tân bị kẻ thứ ba chen chân?”
 
“Nhưng mà khó chọn thật đấy! Mặc dù sếp Tân của chúng ta là một người đàn ông tuyệt vời đi cả nghìn dặm mới tìm thấy một người nhưng mà sếp Hoắc cũng đâu có kém cạnh. Tớ thì lại thấy sếp Hoắc đẹp trai hơn sếp Tân một chút…”
 
Tám chuyện là bản tính trời ban của đa số nhân viên nữ, các nhân viên tan làm trong công ty nhìn thấy Đường Hoa Nguyệt và Hoắc Anh Tuấn cùng rời khỏi công ty là ngay lập tức chụm đầu bàn tán về chuyện tình cảm mập mờ của hai con người đang đi về kia.
 
Vừa ra ngoài công ty đã thấy chiếc xe thể thao vô cùng bắt mắt của Hoắc Anh Tuấn đỗ ở trước mặt. Đường Hoa Nguyệt giận hơn. Cái tên này đúng là coi mình như người nhà! Lần nào cũng công khai đến Tân Á như thể chỉ muốn cho cả thế Hoắc Anh Tuấnmở khoá xe, đang định mở cửa cho Đường Hoa Nguyệt mà Đường Hoa Nguyệt đã ngồi thẳng vào ghế sau đóng rầm cái cửa xe bóng loáng lại.
 
Hoắc Anh Tuấn: “…
 
Hoắc Anh Tuấnbảo là nửa tiếng nhưng thật ra gần hai mươi phút đã lái đến khu biệt thự, thanh chắn đường vào trong khu bắt gặp xe của anh là tự động nhấc thanh chăn lên.
 
Đường Hoa Nguyệt nheo mày nhẹ, xe của anh ấy được hệ thống khu nhà tự động nhận dạng?
 
Không đúng… Đó không phải trọng điểm. Rõ ràng bảo đi gặp bố mà sao người đàn ông này lại lái xe đến nhà cô?
 
Ngôi biệt thự đó của Đường Hoa Nguyệt nằm ở giữa khu biệt thự, đi vào cổng rẽ một cái cứ đi thẳng là đến. Cô không buồn đoán xem Hoắc Anh Tuấn ăn nhầm thuốc gì, chỉ hỏi: “Anh đến nhà em làm gì?”
 
Đuôi nghỉ vấn vẫn còn phảng phất trong xe mà Hoäắc Anh Tuấn đã nhấn bàn đạp vượt qua cửa nhà Đường Hoa Nguyệt và dừng lại ngoài cổng mấy ngôi nhà mới chuyển đến. Anh liếm môi căng thẳng nhìn Đường Hoa Nguyệt qua kính chiếu hậu.
 
Lần này anh lừa Đường Hoa Nguyệt hai chuyện… Mà tất cả đều là chuyện lớn nữa! Hoắc Anh Tuấn chợt phát hiện hình như mình đang có xu hướng đâm đầu vào chỗ chết.
 
Đường Hoa Nguyệt nghiêm mặt vài giây và vỡ lẽ ngay.
 
Hoäc Anh Tuấn! Anh ấy dám giấu cô làm cái chuyện này! Mà điên tiết hơn là cô lại không hề phát hiện!
 
Bảo sao mà mấy nhà bên cạnh đang yên đang lành lại muốn chuyển nhà, lại chẳng phải là Hoắc Anh Tuấn giở trò mèo mua nhà của người ta chứ sao! Gì mà đồ dùng đồ chơi trẻ em các thứ cũng là cái tên Hoắc.
 
Anh Tuấn này âm mưu hết từ trước, có phải là đợi đón Thi Tịnh vào?
 
Anh ấy đúng là to gan!
 
Đường Hoa Nguyệt giận tím mặt và bỗng rối bời. Lâu như thế rồi vậy Hoắc Anh Tuấn đã đến mấy lần, có phải đã gặp mấy đứa con trong nhà cô không? Anh ấy chuyển đến đây vì đã theo dõi mẹ con cô xong đâu đó rồi lợi dụng triệt để?
 
Chiếc xe đã tắt máy nhưng hai con người trong xe không ai động đậy.
 
Đường Hoa Nguyệt giận đến váng đầu bỗng dưng không nói thành lời. Hoắc Anh Tuấn không ngoảnh đầu lại nhưng vẫn cảm nhận được cái nhìn chết chóc nhìn vào anh ở ghế sau làm anh buốt hết cả não.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.