Chương 311
Vì Tạ Đình Phong đồng cảm với nỗi đau mà cậu ấy phải trải qua nên cậu muốn Hoắc Cao Lãng chỉ có niềm vui cứ không có khổ đau.
Nhưng điều đó không có nghĩa là Tạ Đình Phong mong muốn sau khi Hoäc Cao Lãng.
khoẻ lại có thể quay lại với xã hội như đại đa số người bình thường, sống cuộc đời có biết bao nhiêu người xung quanh giống như mong mỏi của Hoắc Anh Tuấn.
Nếu có ngày ấy, Lãng nhỏ sẽ có đồng nghiệp mới, có bạn mới, có sở thích mới, sẽ có rất nhiều suy nghĩ mới mà Tạ Đình Phong không hiếu… Và thậm chí là còn có cả người thích mới.
Tạ Đình Phong chỉ mới chớm nghĩ đến ngày đó thôi là đã thấy trái tim như bị một bàn tay nào đó giày xéo.
Như bây giờ có gì không tốt? Trong đôi mắt Lãng nhỏ chỉ chất chứa một mình cậu, người đầu tiên cậu ấy thấy mỗi sáng thức dậy là cậu, người trông cậu ấy ngủ trưa là cậu, người ăn cơm với cậu ấy là người chia sẻ mọi cung bậc cảm xúc với cậu ấy cũng là cậu.
Đây là cuộc sống hạnh phúc nhất mà Tạ Đình Phong có thể tưởng tượng ra được.
Đợi đến lúc Lãng nhỏ khỏe lại, cậu ấy không cần đi công tác, không cần tiếp xúc với mọi người. Khi đó mình sẽ đưa cậu ấy đến một hòn đảo không người, không thì hai cậu sẽ sống trong một ngôi biệt thự ở ngoại thành, hoặc là sẽ đưa cậu ấy ra nước ngoài…
Đi đâu cũng được, chỉ cần mọi cảm xúc mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-yeu-khong-loi-thoat-co-vo-bi-bo-roi-cua-tong-tai-hung-du/608199/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.