Chương 272
Gương mặt nhỏ bé của Thì Thịch hồng hào, đôi mắt tròn to sáng hơn cả ngôi sao trên trời mà chớp chớp mắt nhìn cậu ấy. Hoắc Cao Lãng cảm thấy trái tim của mình đã biến thành một hồ nước.
Đột nhiên cậu ấy nhớ ra gì đó nên đột nhiên đứng dậy, cẩn thận cầm ra mấy món đồ màu sắc rực rỡ từ trong ngăn kéo bên cạnh giường, sau đó ôm đến trước mặt Thi Tịch.
“Cháu có thích ăn kẹo không?”
“Cháu thích lắm, nhưng mẹ cháu nói cháu bị sâu răng nhiều quá nên không cho cháu ăn”
“Vậy thỏ con thì sao? Đây là con thỏ mà chú và bác sĩ Tạ cùng nhau làm đó… Nhưng mà hình như mặt của nó hơi bị lệch.”
“Woa, chú giỏi quá đi! Con vật mà cháu thích nhất chính là thỏ đó!”
“Ở chỗ chú còn có xếp gỗ, cháu có muốn chơi cùng với chú không…”
Tạ Đình Phong buồn cười nhìn hai người ng lứa tuổi” này đang chơi rất nhiệt tình Cậu ấy vô thức lui ra khỏi phòng bệnh, không làm phiền thời gian vui chơi của hai người họ nữa.
Đường Hoa Nguyệt đang đưa lưng về phía cửa phòng bệnh và nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nghe thấy tiếng cửa mở, cô quay người lại nhìn rồi gật đầu với Tạ Đình Phong.
Tạ Đình Phong bước thong thả đến bên cạnh cô: “Tôi biết cô sẽ chờ ở đây, sao cô không đi vào bên trong?”
Đường Hoa Nguyệt nở nụ cười bất lực: “Tôi nào có dám”
“Đi vào trong ngồi đi, tình hình của Cao.
Lãng đã tốt hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-yeu-khong-loi-thoat-co-vo-bi-bo-roi-cua-tong-tai-hung-du/608160/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.