Trên người Cố Diệp Hy càng lúc càng nhiều vết thương. Vết thương lớn có, nhỏ có, nghiêm trọng cũng chiếm rất nhiều. Những vết thương kia rỉ máu nhuộm đỏ bộ váy trắng cô đang mặc trên người, dần dần thấm đẫm chân ga.
Đau, đau lắm nhưng Cố Diệp Hy vẫn không chịu khuất phục.
“Cố Diệp Hy cô nói tôi nghe, rốt cuộc Cố Đình Doanh quan trọng hay không quan trọng?”
Trần Hạo Hiên dừng lại hành động nhưng cánh tay đang cầm chiếc thắt lưng kia vẫn giơ cao lên không trung. Khắp phòng bây giờ chỉ ngập tràn mùi tanh của máu.
“Quan trọng.”
Cố Diệp Hy vẫn cư xử như thế, hoàn toàn bây giờ cô đã thoát đi khỏi sự khống chế của anh.
Còn Trần Hạo Hiên, giọng nói cứng rắn lọt vào tai anh, chỉ trong chốc lát, sắc mặt người đàn ông kia dần thay đổi. Nơi đáy mắt lại thấy rõ từng cơn thịnh nộ.
Thắt lưng lại dồn dập vung mạnh vào da thịt cô, xé rách bầu không khí tĩnh lặng lúc trước. Người phụ nữ này đáng chết!
Phải rồi, nếu Cố Đình Doanh không quan trọng thì làm sao cô dám liều mình đỡ viên đạn cho hắn? Là Trần Hạo Hiên đã quá tự đề cao vị trí của mình trong lòng cô sao?
Có lẽ nhiều năm trước anh mới là người chiếm giữ trái tim cô, nhưng còn sau này thì không biết chừng đã thay đổi. Người chiếm giữ trái tim cô bây giờ lại không phải là anh.
Cố Diệp Hy vừa tiến hành phẫu thuật lấy đạn ra, lại phải chịu hành hạ của anh như thế này. Rõ ràng quá sức chịu đựng mà cô ngất đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-phu-nhan-tro-lai-bao-thu/183922/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.