Trần Gia.
Cố Diệp Hy đứng nhìn cả ngôi biệt thự đang chìm trong biển lửa, cười lớn. Đêm đến, gió thổi càng nhiều, ngọn lửa ban đầu chỉ bé bằng nửa đầu ngón tay bây giờ đã nương theo chiều gió mà ngày càng lớn dần, rực sáng cả một khu.
Trần Hạo Hiên đi tới, lửa vẫn cháy lớn không ngừng, khói càng lúc càng trở nên dày đặc. Cố Diệp Hy đứng bên góc cây cổ thụ lớn, dường như vẫn đang đợi anh.
“Cô bị điên rồi đúng không? Tôi nói cho cô rõ, Trần Hạo Hiên tôi đối xử với cô tệ bạc chỉ là để trả thù cho Lâm Bắc Bắc!”
Cố Hạo Hiên từng bước từng bước đi đến chỗ cô, đem cơn thịnh nộ trút hết thảy lên đầu Cố Diệp Hy. Giọng nói của anh lạnh lẽo, hoàn toàn khác hẳn với đám lửa đang cháy dữ dội kia.
Cố Diệp Hy cười khẽ. Có lẽ bây giờ cô điên rồi, cơn điên dại cứ làm cô đau đớn. Toàn thân cảm thấy vô cùng khó chịu, toàn thân khô rát, có lẽ vì chất lỏng màu trắng đục mà Trần Hạo Hiên đã tiêm vào người cô đã phát tác dụng.
“Cô có biết trong Trần Gia còn bao nhiêu người không? Cô đúng là một con đàn bà vô cùng độc ác.”
Cố Diệp Hy cố gượng nén sự khó chịu trong người. Cô bắt đầu lùi lại về sau gốc cổ thụ, muốn tránh đi ánh mắt của anh.
“Một người đàn ông đến cả đứa con của mình chưa hình thành đầy đủ cơ thể mà anh vẫn có thể giết được. Vậy anh có tư cách gì chỉ trích tôi?”
Cô càng lúc càng lùi sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-phu-nhan-tro-lai-bao-thu/183916/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.