“Anh dùng chất kích thích khiến cơ thể tôi đau đớn, suy nhược chỉ vì muốn khống chế tôi qua từng ngày, đây là tổn thương thứ hai.”
“Đứa bé trong bụng tôi vẫn chưa rõ hình hài, mất nó rồi, trái tim tôi như muốn tê dại, bác sĩ nói tôi không thể sinh được nữa... Tổn thương thứ ba...”
“Vẫn còn...”
“Đủ rồi! Đừng nói nữa.”
Trần Hạo Hiên quát lớn, chặn đi những lời nói tiếp theo của Cố Diệp Hy. Anh biết, anh nhớ tất cả những việc mình làm, rất táng tận lương tâm, nhưng bây giờ anh đã nhận sai rồi, chỉ mong cô có thể bỏ qua và cả hai cũng có thể trở lại bắt đầu.
Vẫn dùng bàn tay mình đưa lên cao, muốn đánh cô sao? Nhưng bàn tay ấy bất giác mà dơ xuống, lần đầu tiên anh biết cảm giác thế nào là bất lực, là sự thống khổ nặng nề của đau thương.
Từng câu từng chữ kia chính là bằng chứng sắc bén chứng minh cho sự nhẫn tâm, thô bạo của anh. Nếu nói anh yêu cô, thì thử hỏi anh đã bao giờ đặt niềm tin vào cô chưa?
Hoàn toàn là chưa! Đối với Cố Diệp Hy, Trần Hạo Hiên không khác gì con quái thú chỉ hằng ngày đem con mồi nhử của mình là cô ra hành hạ.
Anh nói nếu cô tổn thương thì anh cũng bị tổn thương, nhưng hiện tại những gì Trần Hạo Hiên chịu đựng có bằng một góc của cô lúc trước không?
Cô không thể dừng sự khó chịu của mình được, dưới bàn tay đang áp bức cô. Cô một mực đẩy ra xa mà nói tiếp.
“Anh dùng tính mạng của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-the-phu-nhan-tro-lai-bao-thu/1509187/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.