* Chú ý: Chương này có yếu tố bạo lực, tra tấn, máu me. Nếu bạn không thích có thể lướt qua. Chân thành cảm ơn!
Sau khi tiệc tan An Ngôn bị bỏ lại bơ vơ. Nam Môn Thần nghe một cuộc gọi quan trọng gì đó, sắc mặt hắn đen kịt, sải bước ra xe, xe lao nhanh khuất khỏi toà nhà cao tầng.
Lần nào cũng vậy! Hắn luôn bỏ lại cô một mình, cô chẳng hiểu mình là vợ của người đàn ông này hay là bao cát để trút giận.
"An Ngôn, để anh đưa em về!"
Là giọng của Nam Môn Thiên, cô quay lại thấy anh ta style đơn giản áo sơ màu tím phối quần âu đen, cô phải công nhận Nam Môn Thiên chuẩn nét thư sinh...
"Cảm ơn anh!".
An Ngôn ngồi phía sau, bẽn lẽn nói lời cảm kích với Nam Môn Thiên ở trước lái xe.
"Khách sáo làm gì? Anh vẫn luôn sẵn sàng bên em."
An Ngôn rụt người lại quay nhìn ra cửa kính trời đang mưa to, rồi lặng nhìn bóng lưng cùng kiểu tọc xoăn của Nam Môn Thiên, cô nghĩ lời vừa rồi có chút gì đó hàm ý.
"..."
"!!!"
Trong suốt quãng đường dài, không ai nói với ai tiếng nào. Về đến biệt thự An Ngôn vào trước, tránh việc Nam Môn Thần lại nỗi nóng.
Nam Môn Thiên đi sau ánh mắt không dời khỏi dáng vóc nhỏ nhắn của nàng, anh mím môi tiếc nuối, phải chi anh gặp nàng sớm hơn, thì giờ đã không phải nhìn anh trai hành hạ nàng, lần đầu anh biết nhớ nhung tơ tưởng đến nữ nhân, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-kieu-the/2773651/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.