- Này, hai người, nghĩ thử xem tên của tiểu bảo bối tôi sẽ là gì đây?
Hành Khiết tùy ý ăn một miếng cá được bày trang trọng, ôm eo Đồng Mao, ngón tay thon dài lướt nhẹ trên phần bụng nhô lên của cô, khuôn mặt bình yên đến lạ.
Hy Mộc suy nghĩ cả nửa ngày, thế nào cho ý nghĩa, thế nào cho thật xúc động khiến người khác phải trầm trồ khen ngợi...
- Mạnh Hàn.
- Wow, tên hay đấy. Khiêm, quả là bạn chí cốt.
Vốn định cho cô suy nghĩ, nhưng cô thật ngốc, chỉ có mỗi cái tên sao lại có thể gây áp lực cho cô như thế. Chân mày cau lại, môi nhỏ mấp máy hàng chục cái tên. Anh vừa thoáng chốc nghĩ đã ra.
Cô gái nhỏ dựt dựt góc áo anh, ánh mắt long lanh nhìn anh, nhón người nói nhỏ:
- Sao anh nghĩ ra hay thế?
Hơi thở nhẹ mang mùi hương quyến rũ phả vào trong không khí, vô tình bị anh tham lam mà chiếm giữ. Anh vùi tay vào cần cổ mềm của cô:
- Khó?
Anh cắn nhẹ vành tai mẫn cảm của cô, thân thể Hy Mộc run nhẹ một cái.
- An Nhi? Có nghĩa là gì, Khiêm?
Đồng Mao cũng gật gù với cái tên, hỏi ý nghĩa.
- Chỉ là nghĩ ra thôi. Nghe có vẻ yên bình. Mong thằng bé sẽ không phá phách như người đàn ông ngồi cạnh cô.
- Này, thế tôi cũng đặt tên cho tiểu tử của cậu...Uhm....Uhmmmm... An Nhi. Là An Nhi đó.
- An Nhi? - Vương Khiêm đặt chén trà xuống bàn, bình thản hỏi.
- Tôi cũng chỉ nghĩ ra thôi. Hy vọng con bé sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguoc-dai-phu-nhan/1245143/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.