Sự tự tin của Mai Anh nhanh chóng bị sát khí nồng đậm này đè nát. Đứng trước Văn Minh cô lúc nào cũng chỉ giống như con thỏ nhỏ, tùy thời đều bị cậu nhìn thấu, bị cậu bắt gọn.
Kể cũng phải thôi..
Kẻ ngu ngốc như Hạ Lam kia còn nghi ngờ được cô chính là Hồng Ngọc, nói gì đến người thông minh tuyêt đỉnh như Văn Minh. Nhưng hẳn rằng cô che giấu không tệ, cậu ấy mặc dù nghi nhưng chưa nắm được đuôicủa cô nên không dám hành động quá tay. Thêm chuyện tối qua cô mới lập công lớn nên càng không thể ra tay trực tiếp. Ít nhất trong thời gian này nếu như Mai Anh im hơi lặng tiếng vẫn có thể có được một cuộc sống bình yên.
Nhưng cái cô hướng đến đâu phải sự bình yên ngu ngốc này chứ? Còn chưa kể đến Ngọc Thái bên kia nữa, anh ta tối nào chả đòi báo cáo công việc. Mãi dậm chân tại chỗ khiến anh ta mất vui, tài liệu của cô vẫn còn trong tay anh ta sẽ nguy mất!
Mai Anh không nhăn mày, vẻ mặt thản nhiên nhưng trong lòng đã hạ xong quyết tâm. Cô phải "xử lý" Ngọc Thái này trước sau đó muốn tiến tới với ai thì tiến. Có một kẻ phía sau giật dây, nắm điểm yếu của mình thật sự chẳng hay chút nào. Cơ mà bây giờ nên làm thế nào mới có thể khiến Ngọc Thái kia bốc hơi hoàn toàn nhỉ?
"Cậu yên tâm đi!" Mai Anh cao ngạo ngẩng đầu, giọng nói đanh thép "Tôi đã nói nhất định sẽ làm!"
"Tốt!" Văn Minh gật đầu, xua tay "Cô ra ngoài đi, soạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ngoc-nghech-cua-nha-ai/562722/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.