Văn Minh chẳng hề hay biết sau lưng mình sắp bị người ta lườm đến mức bốc cháy đến nơi. Cậu còn đang khó chịu vì người trước mặt, khó chịu đến mức sắp phát điên rồi!
Gã X này vốn là kẻ được việc, ngoại trừ tâm lý trả thù của gã vặn vẹo quá mức ra thì đúng là chẳng có gì đáng chê trách cả. Trả thù cá nhân, chuyện này Văn Minh không dám ý kiến, thế nhưng đều là người thông minh thì nên biết đâu là điểm dừng thích hợp có được không? X không những chà đạp Văn Hóa, giấu người cậu muốn tìm mà còn dám làm vấy bẩn thêm thanh danh vốn nát tươm của nhà họ Trịnh. Không biết làm vậy có thể khiến mức tăng trưởng kinh tế của tập đoàn đi xuống à? Đã thế, khi bị cậu dằn mặt bằng chuyện gỡ xuống video của Văn Hóa còn to gan chạy đến làm phiền cậu và Hạ Lam ân ái.. Có biết cô ấy vừa mới tỉnh dậy, cậu vẫn còn muốn ngồi sát cô ấy, nghe giọng nói của cô ấy không hả?
Kì đà cản mũi!
Đáng chết!
"Cậu Minh! Tôi làm việc không suy nghĩ!" X khó khăn lắm mới lao qua được ràochắnngười, xin được của Văn Minh vài phút quý giá mà giải thích. Gã cũng không ngờ, sự trả thù triệt để của mình lại có khả năng phương hại đến ân nhân như thế.. Nếu gã biết, nhất định gã sẽ im lìm đem cuộn băng của Văn Hóa kia ra làm vật để uy hiếp thông thường, không bao giờ dám công bố trước cộng động như thế.. "Xin cậu hãy trách phạt tôi!"
"Anh trở về nhà đi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ngoc-nghech-cua-nha-ai/562700/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.