Theo đúng kế hoạch, sau khi kết thúc cuộc hẹn với Trần Duy, Văn Minh lập tức lên đường trở về gặp vợ yêu của mình. Bất chấp khoảng thời gian còn thừa lên đến cả tiếng đồng hồ, cậu dứt khoát bỏ qua lời của Hạ Lam, tiến vào phòng bệnh của cô.
Cô gái của anh lúc này im lìm nằm trên chiếc giường hẹp, cả người thu lại nhỏ xíu, dường như chỉ vừa lọt nằm trong vòng ôm của cậu mà thôi. Khuôn mặt thanh tú hơi nhăn lại, thể hiện tâm trạng thiếu thoải mái. Dĩ nhiên, nếu như tay bạn còn cắm kim truyền, và mấy tiếng đồng hồ bạn chỉ được nằm duy nhất một tư thế để ngủ mà thoải mái được mới là lạ đấy!
Văn Minh bước đến gần nơi Hạ Lam đang nằm, cô ngủ rất thính, vừa nghe thấy tiếng cửa mở đã lập tức nhướn mày, đuôi mắt nhúc nhích mở ra. Khi Văn Minh chạm sàn đến bước thứ ba, đôi mắt đen thẳm của cô đã dính chặt trên người cậu không rời.
"Anh làm em tỉnh?" Văn Minh mỉm cười nhìn Hạ Lam có chút trốn tránh, cậu khó hiểu nhíu mày, sau cũng không tiếp tục chất vấn mà nhanh chóng đi tới "Mệt lắm không?"
"Không sao! Nằm nhiều nặng cả người!" Hạ Lam có chút cảm giác không dám đối diện với Văn Minh. Cô nhìn qua bụng mỡ của mình chút ít, sau đó chớp mắt bỏ hết suy tư, cố gắng tỏ ra bình thường nhất " Bên kia của cậu xong hết rồi chứ?"
"Mọi việc đều ổn!" Văn Minh ngồi xuống ghế bên cạnh cô, đưa tay xoa xoa trán Hạ Lam. Hành động này dĩ nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ngoc-nghech-cua-nha-ai/562671/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.