Dung Dung ngồi ngoài phòng chờ, vẫn chưa thoát khỏi sự hoảng loạn tối qua. Cũng may lúc này bên cạnh cô còn có anh trai Văn Hóa nên tâm trí nhỏ bé mong manh của cô mới an tĩnh lại được.
Tối hôm qua, thông qua lời của Tình Trường Dung Dung liền biết được gia sản và cả chức tước của bố cậu ta đều đã bị tịch biên sạch sẽ chỉ sau vụ va chạm hôm đó. Và quan trọng hơn, chính do vụ đâm xe ấy nên người ta mới có cớ khơi ra chuyện bố cậu ta tham nhũng, lạm quyền thế nào.. v.. v.. Tình Trường vốn không rõ chuyện chính trị, nhưng cậu ta tự biết nếu bố xuống đài, gia sản mất thì chính mình không còn là cậu ấm được cưng chiều nữa. Sống khổ sở là điều Tình Trường không bao giờ muốn, và kẻ khiến cậu ta phải sống khổ sở chính là kẻ mang tội lớn nhất!
Người cầm lái là Tình Trường, kẻ hung hăng gây tai nạn cũng chính là cậu ta.. Ấy vậy mà tên khốn đó lại đổ sạch tội lỗi lên đầu một cô gái yếu đuối như Dung Dung! Bực thật! Trong chuyện đó cô không phủ nhận mình cũng có một phần lỗi, nhưng lỗi của cô chỉ là khơi mào, gợi ý tí chút.. nếu cậu ta không có hứng thú sẽ làm sao?
Tiên trách kỉ hậu trách nhân!
Sống mười mấy năm trời còn không hiểu thứ đạo lý này. Dung Dung cắn răng uất hận, cô lúc trước đúng là mù mắt mới cảm thấy kẻ này chơi tốt. Hôm qua.. Hôm qua nếu không phải có "anh ấy", chắc rằng lúc này Dung Dung thảm rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ngoc-nghech-cua-nha-ai/562648/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.