Hồng Ngọc không vui.
Từ hôm qua tới giờ khuôn mặt xinh đẹp vốn rạng rỡ như hoa của cô đã không chút nét cười. Điều này khiến đại đa số đàn ông trong quán ăn buồn lây, nhưng lại đủ để chị em phụ nữ mừng thầm.
Hừ, bố con thảo mai! Làm gì có chị em nào ưa cái loại đấy chứ? Nó cả đời chỉ có thể lừa gạt bọn đàn ông mắt mù mà thôi!
Không quan tâm đến những câu chửi sau lưng hoặc những lời an ủi dính đầy mật ngọt, Hồng Ngọc đeo lại tạp dề, chú tâm vào công việc của mình. Nhưng thật ra thế này, nhìn bề ngoài có vẻ như cô đang tập trung hết sức, song tâm trí lại hoàn toàn trái ngược, đang treo tận phương nào chẳng ai hay.
Vì sao lại đến nông nỗi này cơ chứ?
Chẳng phải cô nên bình tĩnh đón nhận tình yêu điên cuồng rực lửa của nam chính hay sao, vì lẽ gì lại phải trở lại khu ổ chuột điêu tàn này mà làm phục vụ?
Vừa ghi chép thực đơn khách hàng gọi, Hồng Ngọc vừa ảm đạm nhớ lại chuyện trước kia. Cô và Văn Minh đi tiệc vẫn còn tốt, hai người mặc dù không nói chuyện với nhau quá nhiều, song lại hòa hợp đến bất ngờ. Sau đó vì lí do đặc thù mà hai người buộc lòng phải chia tách, Văn Minh bận phải về trước cũng không quên đón cô..
Chỉ là trong cái lúc vềtrướckia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chuyện gì có thể khiến cậu ấy thà đến chỗ Hạ Lam khốn khiếp kia qua đêm cũng không trở về căn phòng của mình? Cậu ấy phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ngoc-nghech-cua-nha-ai/562633/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.