Vì vài lí do nên tối hôm đó sau khi ăn xong Hạ Lam quyết định ra ngoài thuê phòng khách sạn. Cô cứ âm thầm ra đi, không đem theo điện thoại cũng chẳng có phương tiện liên lạc nào trong tay cả. Giống như một ẩn sĩ chán đời, chỉ muốn xa lánh toàn bộ nhân loại trên thế giới.
Chọn một căn phòng gần cửa hàng quần áo của cô, Hạ Lam thầm tính toán một chút về kế hoạch khai trương ngày mai.
Hôm nay vội vàng đủ thứ, còn bị người ta tập kích nên quên mất vấn đề quan trọng này. Cũng may bây giờ còn chưa quá muộn, cô rẽ qua cửa hàng một chút vẫn còn kịp.
Nhưng lúc này một mình cô ra đường có nguy hiểm hay không đây? Sợ đám người kia lại nhân lúc này ám sát cô thì chết! Dù gì mạng cũng quan trọng hơn tiền, hay thôi ở đây rồi gọi điện xem đám đànemlàm việc thế nào sau đó đặt hoa đặt bánh luôn vậy. Hạ Lam không sợ chết, chỉ là cô sợ chết một cách vô ích thôi. Cô còn chưa kịp làm việc gì to lớn nữa, chưa kịp hưởng thụ thành quả gì nữa đây này!
Hừ, rốt cuộc là kẻ nào nhằm vào hai người cô tối hôm nay? Tự dưng Hạ Lam có chút tò mò, lại có tí tiếc nuối.. Nếu tối nay cô cứ cố chấp bỏ qua lời của nữ chính mà ở lại nhà thì tốt rồi. Đêm Văn Minh sẽ qua chỗ cô, sau đó hai người sẽ cùng nhau bàn bạc về vấn đề khu Đông, còn có vấn đề "kẻ đứng sau" màn này nữa chứ. Hoặc cũng có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ngoc-nghech-cua-nha-ai/562619/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.