Cánh cửa rất nhanh đóng lại, mấy vệ sĩ đều ẩn mình bên ngoài, không ai ngu ngốc tới mức tiến vào nhà làm phiền gia chủ "vui vẻ".
Hạ Lam thấy Văn Minh đóng cửa liền đứng bên cạnh, cười gian tà trêu trọc: "Minh Minh, cưng mau đi đi, nhà vệ sinh đã được mở sẵn rồi đấy!"
"Ngứa người muốn ăn đòn phải không?" Cậu hừ mũi, lôi điện thoại từ trong túi quần ra ấn ấn một hàng chữ sau đó gửi đi. Tiếp đến cực kì không dịu dàng lôi cổ tay Hạ Lam, kéo thẳng lên lầu, vào phòng cô, khóa chốt!
Ố ồ, cậu làm gì thế này? Đừng khiến người khác suy nghĩ bậy bạ nhé!
"Tới, cởi đồ!"
"Cái.. Cái gì?" Hạ Lam nhìn cánh cửa đóng chặt, lại nhìn bàn tay với những ngón thon dài của Văn Minh vươn tới công tắc điện, không nhịn được mà nuốt nước bọt một cái.
Ấy. Thời khắc quan trọng này không phải nên để tối om hoặc chỉ cần bật đèn ngủ sao? Sáng trưng chói mắt thế này để làm gì? A a a a.. Không phải! Đấy không phải trọng điểm! Cậu ta đòi cô cởi đồ? Định bạo hành dân nữ?
"Cậu có bệnh à? Ra ngoài!"
"Cô nói phải!" Văn Minh thô bạo đẩy Hạ Lam lên giường, cậu ta áp sát cô rất nhanh, tay còn quyết tuyệt xé tung hàng cúc áo trên ngực của mình.
Lồng ngực hoàn mỹ của Văn Minh nhanh chóng đập vào mắt Hạ Lam, một lớp băng thật dày, thế nhưng lúc này trên bề mặt trắng xóa đó lại hiển hiện một vệt máu đỏ tươi. Là lúc nãy di chuyển quá nhanh khiến vết thương bị động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ngoc-nghech-cua-nha-ai/562616/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.