Giây phút kinh hoàng nhanh chóng qua đi, Hạ Lam thân kinh bách chiến, nổi danh gặp qua nhiều người đẹp gấp rút nhắm mắt trấn định. Cô thầm cười trong lòng, haha, lúc này ai ra đây xem dứt khoát sẽ thấy một bức tranh âm dương đối lập. Và trong đó, Văn Minh kia là mặt sáng xinh đẹp, còn cô, cô vinh dự được làm mặt tối xấu xí đây này!
Hừ, nếu là thân thể trước kia của Hạ Lam thì tốt rồi, mặc dù hơi tường thành một xíu nhưng bù lại sẽ trẻ lâu. Hơn nữa ít ra tóc tai của cô cũng không kinh thế này, mặt cũng không xấu tởm thế này!
Chớp mắt một cái, Hạ Lam chậm rãi nở lại nụ cười Đông Thi đầy tính xã giao của mình. Chỉ thấy cô còn chưa kịp bình tâm, người đẹp Văn Minh đã đứng dậy chuẩn bị rời đi! Ấy ấy, còn chưa có biết phòng ở đâu, đi dễ dàng như vậy làm sao được?
Hạ Lam nhìn người đối diện coi mình như không khí, im lặng bước qua cô, trong lòng tự dưng có cảm giác hơi bị bực!
Dù gì cô cũng là tiểu thư Hạ gia bao năm, đi đâu cũng được người săn đón, kính ngưỡng etc các kiểu. Ngoại trừ mối tình 5 năm thất bại với Đăng Khoa ra trước nay chưa có ai dám bơ cô theo kiểu này đâu!
Ầy, nên quen thôi, giờ này cô đâu còn là tiểu thư cành vàng lá ngọc nữa?
Thay đổi lớn quá thể.. Chẹp, nhưng thà rằng biến đổi thành một kẻ không tiền đồ, được sống một cuộc sống mới vẫn hơn là chết lãng xẹt khi vẫn thanh xuân đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ngoc-nghech-cua-nha-ai/562554/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.