“Cha tôi đồng ý làm nhà đầu tư cho dự án của chúng ta, không những đồng ý rót vốn mà sẽ giúp đỡ bằng cách giới thiệu nhân sự và đối tác.Ông ấy còn rất vui mừng khi cậu chịu lên tiếng nhờ vả” Nghiêm Hạo Nhiên khẽ cười, sau đó thoải mái tựa người vào lưng ghế phía sau.
Trước đây anh ta muốn làm chỗ dựa cho Tống Vu Quân nhưng lại bị từ chối một cách thẳng thừng, lúc đó còn tính mảng cho đứa bạn ngu ngốc này một trận vì không biết tận dụng tài nguyên.
Bây giờ thấy Tống Vu Quân đã nghĩ thông suốt rồi nên cũng vui mừng vài phần.
“Thế thì tốt quá, cảm ơn cậu nhiều lắm” Đuôi mất của Tống Vu Quân cong lên vì cười, hoàn toàn không giấu nổi sự vui vẻ đang hiện rõ trong đáy mắt.
Đầu giây bên kia bỗng nhiên im lặng một lúc lâu, sau đó mới chäầm chậm lên tiếng.
“Vu Quân, có chắc chắn phải làm tới mức này không?” Ý của Nghiêm Hạo Nhiên đã hiện rõ trên mặt chữ, cho dù đây là công cuộc trả thù của Tống Vu Quân, nhưng việc phá vỡ cơ ngơi mà Tống Hùng Anh đã gầy dựng hơn hai thập kỷ cũng có phần hơi quá đáng.
Tống Vu Quân trầm ngâm một lúc không nói gì, đây cũng là điều mà anh đang phải đấu tranh tư tưởng rất kịch liệt.
Dù gì cũng là ba ruột, không có công dưỡng cũng có công sỉnh.
Tống Vu Quân thở dài một cái rồi nhìn ra ngoài, thấy Hàn Nhi đang được một người đàn ông cõng trên vai.
Tâm trạng ngay lập tức trở nên xấu đi rất nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ngoai-gia-thu-sung-vo-tan-troi/1100691/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.