Chương trước
Chương sau
Gương mặt có đôi chút xinh đẹp và đường cong quyến rũ thật khiến cho đàn ông mê mãn không thôi, chỉ có điều người đàn ông đang tận hưởng cơ thể quyến rũ này lại là một con heo mập ú Trương Phi Tinh.
Đúng là đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu mà.
Tống Mỹ Nhân đang lướt di động để xem tin tức thì lập tức có người gọi đến, số điện thoại quen thuộc nhấp nháy trên màn hình khiến cho Tống Mỹ Nhân cảm thấy kinh tởm, không cần nói cũng biết người ở đầu dây bên kia là ai.
Tống Mỹ Nhân chán ghét nhận điện thoại, giọng nói cũng gắt gỏng hơn vài phần, cô nói.
“Gọi tôi có chuyện gì? Không phải ông đã thỏa mãn rồi hay sao?”
Trương Phi Tỉnh bật cười khi nghe thầy giọng nói của Tống Mỹ Nhân, lão ta bây giờ chỉ mặc động một chiếc quần ngắn trên người, tay cầm một chiếc quần nhỏ rồi chọc ghẹo Tống Mỹ Nhân, ông ta nói.
“Sao lại khó chịu với anh thế bảo bối, anh chỉ muốn gọi điện để nói rằng em quên đồ nhỏ ở chỗ anh đây này, khi nào bảo bối ghé lấy vậy nhỉ?”
“Ông…ông đem vứt nó đi, mắc giống gì lại gọi cho tôi chỉ để nói về nó?”
“Tại sao anh phải vứt? Nó là bằng chứng cho cuộc mây mưa của chúng ta đêm qua mà.Em cũng thật là, bề ngoài tỏ vẻ đoan trang thục nữ nhưng bên trong lại là loại phóng khoáng trên giường.Không phải em mặc chúng để quyến rũ anh hay sao?”
Trương Phi Tinh nhìn ngắm quần nhỏ của Tống Mỹ Nhân một hồi, một chiếc quần nhỏ được làm bảng ren càng thêm kích thích cơn dục vọng trong con người của Trương Phi Tỉnh.
Rõ ràng là muốn khiêu gợi ông ta mà lại tỏ vẻ gái ngoan không biết sự đời.
Tống Mỹ Nhân này cũng thật là lắm trò.
“Nếu gọi điện chỉ để khiêu khích tôi thì ông nên dẹp bỏ cái ý định biến thái đó đi.Ngoài ra ông cũng đem vứt món đồ đó đi, tôi không có nhu cầu lấy lại”
Trương Mỹ Nhân mạnh mẽ cắt ngang di động của Trương Phi Tinh không chút do dự, quảng di động qua một bên, cô ta đưa hai tay lên ôm mặt để che đi sự lo lắng đang dần hiện rõ trên khuôn mặt xinh đẹp.
Cô ta rất lo sợ nếu như không chiều theo ý lão ta thì đoạn băng đó sẽ được phát tán rộng rãi, thanh danh của cô ta sau này sẽ ra sao? Làm gì còn mặt mũi ngồi ở Tống thị điều hành mọi người nữa chứ.

Ting.
Tiếng chuông di động báo hiệu có tin nhắn mới được gửi tới, Trương Phi Tình gửi cho Tống Mỹ Nhân một tấm ảnh cùng với vài dòng chữ, nội dung hết sức khiêu gợi, lão ta nói.
“Anh sẽ giữ nó lại làm kỉ niệm, còn về đêm qua em tuyệt vời lắm, hẹn em vào ngày không xa”
Lão ta chụp hình chiếc quần nhỏ của Tống Mỹ Nhân đang nắm trên bộ phận phía dưới của mình, ngay khi vừa nhìn thấy Tống Mỹ Nhân liền ném chiếc điện thoại vào bức tường gần đó.
Do lực ném quá mạnh khiến cho chiếc di động vỡ vụn rồi rớt xuống sàn.
Tống Mỹ Nhân vò đầu bứt tai rồi hét toáng lên.
“Aaaaaal Lão già khốn kiếp chết bằm Trương Phi Tỉnh mau chết đi”
Cô ta muốn hóa điên với con người biển thái này rồi.
Xu hướng tình dục thì không giống ai lại thích chơi trò cảm giác mạnh, điều này Tống Mỹ Nhân không chấp nhận nổi, chưa kể tới việc thân hình béo ú ục ¡ch của lão khiến cho Tống Mỹ Nhân không thấy hứng nổi.
Trương Phi Tinh ở đầu dây bên kia phấn khởi nằm trên giường, tay lướt qua vài tấm hình nóng bỏng của Tống Mỹ Nhân trên giường, nhếch môi một cái, lão ta cười thầm.
Tống Mỹ Nhân đúng là con đàn bà ngu ngốc, lão ta làm gì đã có chiếc clip tống tiền nào đâu? Tất cả chỉ là lời đe dọa mà Trương Phi Tỉnh nói ra để ép cô ta quan hệ với lão mà thôi.
Còn hình ảnh và clip thật sự mới được lão ta quay lại ngày hôm qua đây này.
Chà chà âm thanh sắc nét hình ảnh sinh động thật chứ, không uống công lão ta lắp bốn chiếc camera xung quanh phòng để quay cận từng khoảnh khắc nóng bỏng ngày hôm qua.
Trương Phi Tỉnh vừa dán chặt mắt vào màn hình vừa đưa tay nghịch ngợm thứ gì đang từ từ lớn dần trong quân của lão.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.