*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Ngạc Tuyết
Lạc Cảnh Xuyên lạnh lùng mở hộp cơm, cúi đầu liếc mắt nhìn. Hộp cơm làm phi thường có tính trẻ con, toàn hộp là bọt biển bảo bảo*, điều này làm hắn không khỏi hoài nghi, cuối cùng Thẩm Trạch Nhiên muốn đưa hộp cơm cho hắn hay là Lạc Linh.
Trốn ở trong phòng, Thẩm Trạch Nhiên lo lắng mà đi qua đi lại. Hắn vốn dự định ngồi trước bàn làm việc hảo hảo thưởng thức một phen, nhìn Lạc Cảnh Xuyên cảm động đến rơi nước mắt, song khi tiếng bước chân quen thuộc ở ngoài cửa vang lên, hắn bỗng nhiên lúng túng, không yên mà chạy đi chạy lại trong phòng nghỉ.
Hộp cơm là hắn cố ý dựa theo hướng dẫn trên internet mà làm, phi thường thích hợp tiểu! Hài! Tử! Đúng, mục tiêu Thẩm Trạch Nhiên chọn đầu tiên chính là Lạc Linh.
Kế hoạch ban đầu là Lạc Cảnh Xuyên mở hộp cơm ra, sau khi thấy bọt biển bảo bảo thì bụm mặt hô to một tiếng “Kawaii”, sau nữa hiếu kỳ nếm thử một miếng, mùi vị khiến người như muốn lên thiên đường, sau sau nữa lập tức nghĩ đến Lạc Linh nhất định sẽ phi thường yêu thích loại hộp cơm này, liền tới cùng hắn thương lượng. Từ nay về sau, Lạc Linh có thể mỗi ngày đều ăn cơm tự tay hắn làm.
Thẩm Trạch Nhiên tay nghề thật sự không tệ, nhớ năm đó Cù Tiểu Tiểu nói về công việc quả thật là cực kỳ tốt, nhưng mà nhân vô hoàn nhân*, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nghi-qua-nhieu/38681/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.