Edit: Ngạc Tuyết
Thời điểm Lạc Cảnh Xuyên nhận được thông báo điều chuyển, nội tâm là 10 ngàn cái không muốn. Lạc Linh nhà hắn tính cách hướng nội sợ người lạ, mỗi lần đến hoàn cảnh mới đều phải thích ứng rất lâu, thế nhưng Thẩm chủ tịch đối với hắn có ơn tri ngộ, tại thời điểm hắn khó khăn nhất đã giúp hắn.
Hắn cũng hỏi qua, chỉ là điều phối một thư ký tổng tài, vì sao nhất định phải tìm hắn, Thẩm chủ tịch biểu thị: “Cảnh Xuyên à, ta cũng không còn cách nào, lớn lên dễ nhìn hơn cậu có mấy người đâu, dù dễ nhìn hơn thì chân cũng không dài bằng, chân dài hơn thì lại không dễ nhìn bằng cậu a.”
“Chủ tịch, ngài đây là chọn thư ký hay chọn con dâu?” Lạc Cảnh Xuyên ngồi ở trên ghế sa-lon, câm lặng nhìn Thẩm chủ tịch vuốt lông mèo, vuốt xong một lần lại một lần.
Lão gia tử đôn hậu mà cười ha ha: “Cảnh Xuyên à, cậu cũng là người có khuê nữ, chờ khuê nữ lớn rồi, cậu liền rõ ràng, cha mẹ a, vẫn là hận không thể đem toàn bộ thứ tốt nhất trên thế giới này cho con trai mình.”
Nói xong Thẩm chủ tịch rút ra một xấp tài liệu đưa cho Lạc Cảnh Xuyên, Hân di ở bên cạnh hầu hạ nhất thời kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn. Nếu như nàng nhớ không lầm, phần văn kiện kia hình như là ghi chép những chuyện xuẩn ngốc của tiểu thiếu gia từ khi vào tiểu học đến giờ đi, chủ tịch sao lại muốn đưa cái này cho Lạc Cảnh Xuyên?
“Trạch Nhiên vẫn rất có năng lực, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nghi-qua-nhieu/38673/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.