Hai người ở hẻm nhỏ một đi một về đi dạo một vòng, sau đó lại lái xe đi tới mội tiểu quảng trướng ở phía trước cách đó không xa.
Bên kia phong cảnh không tồi, người cũng nhiều, suối phun, cây xanh, xích đu, bồn hoa, chỉ cần liếc mắt một cái liền làm tâm tình con người sung sướng.
Thẩm Ninh Hinh còn cố ý lôi kéo Khâu Diệc Bạch đến ngồi trên xích đu để chụp vài bức ảnh.
Người này tâm khẩu bất nhất cơ hồ là khắc vào trong xương cốt, một giây trước còn đang thẹn thùng cự tuyệt, một giây sau ngồi ở trên xích đu lại giống như tiểu hài tử, nàng một người lớn như vậy sao có thể biểu hiện như vậy a.
Nhưng mà ngồi lên đong đưa so với ai khác đều vui vẻ hơn.
Đương nhiên chọn sẽ là cái đẹp nhất, trên dây xích đu cột thật nhiều hoa cùng lá cây giả xinh đẹp.
Thậm chí còn lấy di động, mở cameras ra, duỗi tay vẫy vẫy Thẩm Ninh Hinh nói với nàng lại đây chút nha.
Vui vẻ tựa như tiểu hài tử hai tuổi.
Thẩm Ninh Hinh thấy thế không khỏi hơi hơi gợi lên khóe miệng, cũng xê dịch qua bên cạnh phối hợp với nàng, nghiêng đầu dựa vào trên người nàng.
Khâu Diệc Bạch thuận thế ôm lấy bả vai của nàng, răng rắc vài cái lưu lại thật nhiều hình ảnh trân quý.
Bởi vì lúc nãy ở trên xe cố ý nhìn qua cái video dạy chụp ảnh, cho nên lần này kỹ thuật chụp ảnh cũng coi như thành thạo hơn chút.
Còn biết tìm góc độ cùng hướng ánh sáng.
Chẳng qua bởi vì đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nang-luon-la-khoc-chit-chit/1364173/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.