“Khốn kiếp, cháu nói mấy lời gì vậy, đây là giọng điệu khi nói chuyện với tôi của cháu à? Dù cháu không coi Cục trưởng là tôi ra gì thì tốt xấu gì cũng phải gọi tôi một tiếng chú đấy.” Cục trưởng Vương bị Lý Yến chọc tức.
“Sao? Chẳng lẽ tôi nói sai rồi à?” Lý Yến không phục nói.
“Tôi đường đường là một Cục trưởng cục cảnh sát, tôi cần phải qua lại với một ông chủ bất động sản à? Tôi muốn tham ô nhận hối lộ có cần rõ ràng như thế không?” Cục trưởng Vương tức đến mức nói không nên lời. Sau đó nói: “Cháu tưởng tôi muốn sao, nhưng tôi có cách gì? Người ta dùng lãnh đạo bên trên chèn ép tôi, cháu không nghĩ xem người ta là thân phận gì. Hơn nữa chuyện ông ta muốn tôi làm cũng là có chứng cứ, tôi có phái người theo dõi Tô Lão Tam, nhưng những nơi bị niêm phong và người bị bắt của Tô Lão Tam có cái nào không có vấn đề, không có vấn đề tôi sẽ đi bắt à? Lúc tôi làm cảnh sát con nhóc cháu vẫn chưa sinh ra đâu, cái gì là luật pháp chẳng lẽ tôi không rõ hơn cháu à?”
Cục trưởng Vương nói tiếp: “Chuyện này chúng ta cũng phải hiểu cho Tần Hạo, sự thật ông ta là loại người cháu cũng biết, mọi chuyện đều là Tô Lão Tam này đứng sau điều khiển, nhưng cuối cùng chúng ta cũng chỉ bắt đầu một đám lâu la, cháu thấy Tần Hạo có thể nuốt trôi cục tức này à? Hơn nữa Tô Lão Tam này cũng là đáng tội, nếu không phải sau khi ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104842/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.