"Hơn nữa, sau khi cậu qua đó đãi ngộ nhất định cũng cao hơn bây giờ không ít, cậu mua nhà không phải là chuyện quá khó khăn nữa rồi. Dĩ nhiên, có mấy lời tôi cũng phải nói trước, nhà máy này tôi đầu tư mấy trăm tỷ, nếu cậu đồng ý làm Tổng giám đốc, như vậy chẳng khác nào tôi đưa nhà máy mấy trăm tỷ này giao toàn bộ cho cậu, cậu phải gánh vác trách nhiệm này kinh doanh tốt công ty giúp tôi.
Chính cậu suy nghĩ thật kỹ đi hay không đi, nếu cậu muốn tiếp tục ở lại công ty bảo vệ, tiền đồ cũng rất sáng sủa, hơn nữa không lâu sau, tôi vẫn nhấc cậu lên Phó tổng, đến lúc đó tiền lương và đãi ngộ của Phó tổng cũng tăng lên rất nhiều, hơn nữa, bởi vì sau lưng có tập đoàn Đại Đường, nói không chừng cậu phát triển ở công ty bảo vệ đãi ngộ còn tốt hơn làm cho tôi. Cụ thể nghĩ như thế nào tự cậu có đáp án, bất kể cậu đi hay không đi, tôi đều ủng hộ. Chính cậu suy nghĩ thật kỹ, nghĩ xong cho tôi câu trả lời đi." Diệp Lăng Thiên nói tiếp với Chu Ngọc Lâm.
"Anh Diệp, em đi, anh để em đi đâu em đi đó, tất cả của em đều là anh cho. Còn nhớ ban đầu anh mua lại em không? Lúc đó em đã nói, đời này em đều làm trâu làm ngựa cho anh, nhưng trên thực tế em cũng không, chẳng những anh không sai sử em, ngược lại cho em rất nhiều thứ, chưa bao giờ em nghĩ tới em sẽ có hôm nay.
Đừng nói là để em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104805/chuong-749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.