“Không thể nói vậy được, nhà đầu tư không khởi tố không có nghĩa là cảnh sát không công tố, chắc chắn cảnh sát sẽ tiến hành công tố, dù không nhắm vào ba Hứa Hiểu Tinh cũng sẽ nhắm vào người đã cuỗm tiền bỏ trốn kia, nên vụ án này ít nhiều gì ba cô ấy cũng phải gánh chịu một phần trách nhiệm, dù gì ông ấy cũng là người đại diện theo pháp luật, nhưng vấn đề của ông ấy không lớn lắm, cùng lắm là hoãn án, nhưng giờ chỉ có một chuyện quan trọng là trả lại 120 tỷ cho mấy người kia, vậy thì chuyện sẽ không còn to tát nữa.”
“Đúng vậy, 120 tỷ, giờ lấy đâu ra 120 tỷ đây, nhà Hiểu Tinh chỉ là gia đình với mức lương bình thường, sao có thể bỏ ra 120 tỷ được?”
Lý Vũ Hân nhíu mày, nhìn Diệp Lăng Thiên hỏi: “Anh đã đồng ý bỏ ra 120 tỷ, anh lấy đâu ra số tiền lớn như vậy?”
“Giờ công ty không có tiền, dù có cũng không thể lấy ra được, nếu rút 120 tỷ sẽ khiến công ty gặp rủi ro rất lớn, nên tiền trong này không thể động vào được.
Đồ anh có thể thế chấp đều mang tới ngân hàng hết rồi, giờ chỉ còn một cách duy nhất là chuyển nhượng cổ phần của anh.”
Diệp Lăng Thiên thở dài nói.
“Chuyển nhượng cổ phần? Anh điên rồi ư, trước tiên không nói đến chuyện anh chuyển nhượng cổ phần cho ai, giờ đang là lúc công ty phát triển, nếu anh chuyển nhượng cổ phần sẽ phải chịu thiệt đấy, biết không? 120 tỷ, thì ít nhất phải mất khoảng 10% cổ phần, rất có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104750/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.