“Không có.” Trần Tuấn Lương gật đầu nói.
“Cái tôi hy vọng nghe thấy chính là câu nói này của cậu, nói nghe thử, khoảng thời gian gần đây từ chỗ Vương Lực học được cái gì không?” Diệp Lăng Thiên châm một điếu thuốc từ từ hỏi.
“Ít nhiều học được vài thứ, cảm thấy cũng được.” Trần Tuấn Lương cũng không biết nên trả lời câu nói này của Diệp Lăng Thiên như nào.
“Tôi cũng mặc kệ cậu học được bao nhiêu, Sư tử, công ty bảo vệ tôi giao hết cho cậu rồi, tôi hy vọng cậu có thể cho tôi một công ty bảo vệ càng ngày càng tốt, chứ không hy vọng một ngày tôi hoàn toàn thất vọng về cậu không thể không thuyên chuyển cậu từ vị trí này xuống dưới. Đây là sách Lý Vũ Hân và Vương Lực giới thiệu cho tôi thích hợp để cậu đọc, tự mình đi mua số sạch này về tự mình từ từ học, ngoài ra, đây là phiếu vào lớp của khóa đào tạo chuyên ngành do giáo sư Trần người giỏi trong lĩnh vực kinh tế học của đại học Đông Hải danh tiếng mở ra vào cuối tuần, dạy vào chiều thứ bảy và chủ nhật mỗi tuần, học phí tôi đã nộp cho cậu rồi, không rẻ, sau này thứ bảy chủ nhật mỗi tuần không có tình hình đặc biệt cậu đi học cho tôi. Vương Lực ban đầu tôi cũng bồi dưỡng cậu ta như vậy, tôi cảm thấy cậu sẽ không kém hơn cậu ta.” Diệp Lăng Thiên đưa một tờ giấy đã chuẩn bị sẵn cho Trần Tuấn Lương.
“Đi học sao?” Trần Tuấn Lương nghe thấy chuyện đi học thì có hơi tê dại da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104730/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.