"Tôi nghĩ anh ta chắc chắn sẽ không như vậy, anh ta chắc chắn cũng đang chờ cô, chờ cô trở về kết hôn với anh ta!” Trịnh Long phủi tay đứng lên nói.
Lý Vũ Hân lắc đầu, nói: "Không đâu, rất khó. Tôi tin anh ấy, tôi tin tình cảm của anh ấy với tôi, anh ấy là kiểu người rất thật, không có chút giả dối nào. Nhưng, giống như vừa nãy tôi đã nói, bên cạnh anh ấy có quá nhiều người phụ nữ ưu tú, hơn nữa anh ấy cũng là một người đàn ông không hiểu được cách làm thế nào để từ chối phụ nữ. Rất nhiều chuyện luôn có bất ngờ, luôn có ngẫu nhiên, anh cũng là đàn ông, mỗi ngày đều ở trong vườn hoa, muốn phiến lá không dính vào người có thể sao? Thật ra trước khi tôi đến cũng đã từng nghĩ, đây có lẽ là đại biểu cho việc kết thúc hoàn toàn giữa tôi và anh ấy. Anh chờ một chút, tôi lấy khăn cho anh lau mặt, nhìn đầu anh đầy mồ hôi!” Lý Vũ Hân nói xong, sau đó đi đến một chiếc kệ rửa mặt đã cũ kỹ, lấy khăn mặt đưa cho Trịnh Long.
Hai người vẫn đang nói chuyện, nhưng Diệp Lăng Thiên đứng ở bên cạnh cửa sổ đã quay người, chậm rãi châm một điếu thuốc, chậm rãi từng bước từng bước đi ra khỏi trường học.
Anh không muốn nghe tiếp nữa, từng lời nói của Lý Vũ Hân thực sự khiến trái tim anh tổn thương sâu sắc.
Diệp Lăng Thiên leo lên đến đỉnh núi, ngồi ở bãi cỏ trên đỉnh núi, nhìn ngôi trường tồi tàn dưới chân núi đã vô cùng mơ hồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104655/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.