Cửa hàng trưởng bị Diệp Lăng Thiên cho hỏi như vậy có chút khẩn trương, cửa hàng trưởng này lúc trước là người cũ, cũng là một trong số nhóm đầu tiên đi theo Diệp Lăng Thiên làm việc, đối với Diệp Lăng Thiên vẫn là vô cùng kính sợ.
“Tôi ··· Tôi cũng không biết.” cửa hàng trưởng khẩn trương nói.
“Tôi cảm giác chuyện này không giống như là bị trộm, càng giống là bị người ta rắp tâm trả thù. Gần nhất có người nào bất mãn với tiệm không? Hoặc là khoảng thời gian này trong tiệm có phải có chuyện bất thường nào xuất hiện không?” Diệp Lăng Thiên đốt điếu thuốc, chậm rãi hỏi.
Đang nói đến đó, chỉ gặp một xe cảnh sát đi tới, từ trên xe cảnh sát bước xuống mấy vị cảnh sát, vênh vang đắc ý bước đến. Diệp Lăng Thiên nhìn qua có chút chán ghét, cùng Vu Hướng Đông nói: “Anh đi tới cùng bọn họ chào hỏi đi, tôi cùng anh qua đó nói.”
Diệp Lăng Thiên hướng tới cửa hàng trưởng gọi qua một bên, tiếp tục hỏi: “Theo lẽ bình thường mà nói, tên trộm muốn trộm đồ sẽ không trắng trợn như vậy, dù cho tên trộm có gan lớn đến đâu, muốn trộm đồ chỉ trộm là được rồi, không có chuyện cố ý đem sự tình làm lớn đến như vậy, cố ý đập phá đồ đạc, đập phá đồ đạc đối với hắn ta thì có lợi ích gì? Hắn ta có lấy cũng không được tiền mà sẽ chỉ khiến sự việc càng náo loạn đến lớn hơn thôi. Vả lại anh xem xem hiện trường thành cái dạng này, còn có két sắt bị đập ra cạy vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104633/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.