‘‘Hút thuốc không?’’ Diệp Lăng Thiên hỏi Lưu Thượng Vinh.
‘‘Có? Một điếu, cảm ơn.’’ Lưu Thượng Vinh vội vàng gật đầu.
Diệp Lăng Thiên ném cho Lưu Thượng Vinh một điếu thuốc xong, tự mình châm một điếu thuốc, chậm rãi nói: ‘‘Ông đã làm việc ở nhà Văn Vũ nhiều năm như vậy, theo lý thuyết ông cũng coi là một lão giang hồ ở thành phố A đi.’’ Diệp Lăng Thiên chậm rãi hỏi.
‘‘Xem như thế đi, tôi không phải người của Đông Hải, nhưng mà cũng lăn lộn ở thành phố A đã ba mươi năm, lúc tôi mới mười mấy tuổi đã đi theo ông chủ, sau đó làm quản gia, mỗi ngày đi theo ông ấy làm việc, phương diện làm ăn ở trong nhà, tôi đều tham dự. Cho nên nói, ở thành phố A này, mặc kệ là thế lực của bạch đạo hay hắc đạo tôi đều có chút quan hệ.’’ Lưu Thượng Vinh gật đầu nói.
‘‘Vậy tại sao ông ở nhà họ Văn lại khổ sở như vậy?’’ Diệp Lăng Thiên hỏi, đó là đạo lý rất hiển nhiên, dựa theo tin tức liên quan đến Lưu Thượng Vinh mà Trần Tuấn Lương đã báo cáo, Lưu Thượng Vinh này cũng coi là người làm lâu năm ở nhà họ Văn, mà bây giờ nhà họ Văn có tiền có thế, cho nên Lưu Thượng Vinh này hẳn phải có vị trí cao, mà bây giờ Lưu Thượng Vinh lại đang làm những chuyện này, cả ngày đi theo đằng sau Văn Vũ làm chút việc không thể lộ ra ngoài, cái này đủ để chứng minh ông ta ở nhà họ Văn không thuận lợi như thế nào.
‘‘Không có cách nào, giống như anh đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104627/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.