Diệp Lăng Thiên nhìn Diệp Sương, rất lâu sau mới lên tiếng: "Không có tại sao, anh chính là không để em và cậu ta ở bên nhau, đây chính là lý do."
"Ha ha ha" Diệp Sương không nhịn được cười, tiếng cười này là tiếng cười không biết làm sao và đau lòng, vừa cười vừa chảy nước mắt.
"Anh, quả thực em không nghĩ tới anh sẽ là một người như vậy, em nói cho anh biết, cả đời này em không phải anh ấy không lấy chồng, có bản lĩnh anh đánh chết em và anh ấy đi, nếu không, em vĩnh viễn cũng sẽ ở bên anh ấy. Sau này, em cũng không có người anh này nữa, cảm ơn công ơn nuôi dưỡng nhiều năm như vậy của anh với em, nhưng chuyện này, em không có cách nào tha thứ cho anh, vĩnh viễn cũng không có cách nào" Diệp Sương nói lời cuối cùng, sau khi nói xong xoay người rời khỏi phòng làm việc của Diệp Lăng Thiên, lúc đi lưu lại là vô cùng không biết làm sao và thương tâm.
Diệp Lăng Thiên đứng ở đó, ngơ ngác nhìn Diệp Sương chạy ra ngoài, trái tim anh giờ phút này đau giống như đao vặn vậy, đau đến nỗi anh cũng cảm giác có chút không cách nào hô hấp được. Anh làm tất cả cũng là vì Diệp Sương, nhưng kết quả là lại bị Diệp Sương hiểu lầm như vậy, sự đau lòng này lớn hơn nhiều sự tức giận trong lòng anh giờ phút này, hết lần này tới lần khác anh vẫn không thể nói cho Diệp Sương chuyện đã xảy ra, bởi vì, nếu để cho Diệp Sương biết chuyện này, có thể tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104622/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.