Chương trước
Chương sau
Diệp Lăng Thiên đợi không bao lâu, liền thấy Hứa Hiểu Tinh kéo một chiếc vali đi ra từ trong sân bay, Diệp Lăng Thiên nhìn một chút, đi qua, nhận lấy vali ở trong tay Hứa Hiểu Tinh.
“Diệp Lăng Thiên, anh cũng thật không có lòng, nếu như tôi không gọi điện thoại cho anh, thì đến cuộc điện thoại chúc mừng năm mới anh cũng không có, thật khiến cho lòng người lạnh lẽo.” Hứa Hiểu Tinh trợn mắt nhìn Diệp Lăng Thiên một chút.
“Xin lỗi, gần đây có nhiều chuyện, cho nên tôi cũng không để ý đến.” Diệp Lăng Thiên kéo vali của Hứa Hiểu Tinh đưa Hứa Hiểu Tinh đi tới bãi đậu xe.
“Lấy cớ, cái lý do này của anh cũng quá dối trá đi, anh bận rộn đến mức như vậy sao? Có phải là vội vàng cùng Vũ Hân anh anh em em, đã sớm quên đi người tình nhân cũ là tôi, đúng không?” Hứa Hiểu Tinh cười hì hì nói, tự giễu gọi mình là tình nhân cũ của Diệp Lăng Thiên.
“Không phải, đều là chuyện của công ty.” Diệp Lăng Thiên ngẩn người, lạnh nhạt nói, còn lại cũng không nhiều lời.
“Thành thật nói, hiện tại quan hệ với Vũ Hân như thế nào rồi? Làm hòa rồi chứ?” Hứa Hiểu Tinh không tiếp tục nói đùa, hỏi.
Diệp Lăng Thiên vẫn không trả lời Hứa Hiểu Tinh, để vali của Hứa Hiểu Tinh vào cốp xe, sau đó lên xe.
Hứa Hiểu Tinh kỳ quái liếc nhìn Diệp Lăng Thiên, cũng đi tới ghế lái phụ.
“Sao vậy?” Hứa Hiểu Tinh cảm thấy có chút không thích hợp, hỏi.
“Không có gì, cô trực tiếp về nhà sao?” Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt hỏi.
“Ừ, về nhà đi.” Hứa Hiểu Tinh cũng không tiếp tục tiếp tục hỏi, cô đã nhìn ra, Diệp Lăng Thiên không muốn nói. Trong lòng cũng dự cảm được, hai người Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân dường như còn chưa làm hòa.
Hai người một đường không nói chuyện, thời điểm xe sắp tiến vào nội thành, Hứa Hiểu Tinh đột nhiên nói với Diệp Lăng Thiên: “Đưa tôi đến nhà Vũ Hân đi, gần đây tôi luôn không gọi điện thoại được với cô ấy, tôi qua đó thăm cô ấy.”
“Cô muốn đi đến nhà Lý Vũ Hân?” Diệp Lăng Thiên hơi kinh ngạc mà nhìn Hứa Hiểu Tinh.
“Đúng, sao vậy? Cô ấy thực sự đã xảy ra chuyện gì sao?” Hứa Hiểu Tinh hơi ngạc nhiên, từ hôm qua điện thoại của Lý Vũ Hân bắt đầu không gọi được, cô vẫn luôn lo lắng cho Lý Vũ Hân, nhưng ngẫm lại có Diệp Lăng Thiên ở đây, cũng không cảm thấy gì cả, bây giờ nghe Diệp Lăng Thiên nói kiểu này, cô thật sự có chút khẩn trương.
“Không, không xảy ra chuyện gì, cô ấy rất ổn.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu, sau đó lại nói tiếp: “Chỉ là cô ấy không ở đó nữa rồi.”
“Cái gì? Không ở đó? Lại chuyển nhà? Chuyển đi khi nào, cô ấy đang làm gì?” Hứa Hiểu Tinh vô cùng kinh ngạc.
“Quả thật là cô ấy đã chuyển nhà, hơn nữa dọn đi một nơi rất xa rất xa.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói.
Hứa Hiểu Tinh cau mày nhìn Diệp Lăng Thiên, rất lâu sau đó trực tiếp hỏi: “Diệp Lăng Thiên, anh có thể nói rõ ràng một lần với tôi được không, anh cảm thấy đùa tôi như vậy rất thú vị sao? Đến cùng Vũ Hân làm sao?”
“Cô ấy đi rồi, buổi sáng ngày hôm qua đã đi, đi M thành, hỗ trợ dạy học.” Diệp Lăng Thiên nói tóm tắt, nói rõ ràng mọi chuyện một lần.
“Cái gì? Anh đang đùa tôi đi, đi M thành hỗ trợ dạy học?”
“Cô biết là tôi sẽ không lừa cô mà, buổi sáng hôm qua đã đi, tôi có đi sân bay tiễn cô ấy.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói.
“Không có khả năng, anh đang nói đùa, làm sao có thể. Chuyện lớn như vậy cô ấy không thể không nói tiếng nào, không thể không nói với tôi. Đi hỗ trợ dạy học cũng không thể nói đi là đi, dù sao cũng phải chuẩn bị chứ, hai ngày trước chúng tôi còn gọi điện thoại, cô ấy cũng không nói chuyện này với tôi. Hơn nữa, cô ấy đang bình thường tại sao lại đột nhiên đi hỗ trợ dạy học? Lấy tính cách đại tiểu thư được nuông chiều từ bé của cô ấy, làm sao có thể chịu được vất vả của việc hỗ trợ dạy học?” Hứa Hiểu Tinh có đánh chết cũng không tin.
“Tôi cũng không nguyện ý tin tưởng chuyện này là sự thật, nhưng quả thật cô ấy đã đi. Tôi cũng chỉ biết khi cô ấy nói với tôi vào một tuần trước, cô ấy nói vì chuyện này, cô ấy đã chuẩn bị nửa năm, thời điểm tôi còn đang ở bệnh viện, cô ấy đã lên kế hoạch tốt, về sau chỉ là bởi vì tôi chưa khôi phục, cô ấy đến bệnh viện chăm sóc tôi nên chưa thực hiện được, thủ tục đi hỗ trợ dạy học, cô ấy cũng đã sớm làm xong, thời điểm nói cho tôi biết, cô ấy đã xác định rõ ngày xuất phát. Tôi nghĩ cô ấy không nói với cô, chắc là bởi vì không để cô đi tìm cô ấy, cô ấy đã nói, những ngày cô ấy đi hỗ trợ dạy học sẽ không sử dụng điện thoại, cũng sẽ không nói địa điểm cụ thể của cô ấy với chúng ta, cô ấy không muốn bất kì ai có thể tìm được cô ấy, tôi nghĩ có thể là do nguyên nhân này đi, đừng nói là cô, tôi cũng không thể liên lạc được với cô ấy.” Diệp Lăng Thiên tiếp tục lạnh nhạt nói.
Sau khi Hứa Hiểu Tinh nghe xong thì rất kinh ngạc, chất vấn Diệp Lăng Thiên: “Vậy vì sao anh không ngăn cản cô ấy? Một mình cô ấy đi rất nguy hiểm, anh không chịu trách nhiệm như vậy sao?”
“Lúc đó chính cô ấy hạ quyết tâm muốn đi, tôi ngăn cản như thế nào? Là giam cô ấy lại, hay là trói cô ấy lại? Tôi có thể ngăn cản nhất thời, chứ có thể ngăn cản cả đời sao? Chính cô ấy kiên định muốn đi, không ai có thể ngăn cản. Cho nên, nói những lời này không có bất kỳ ý nghĩa gì.” Diệp Lăng Thiên khẽ cười cười nói.
Sau khi Hứa Hiểu Tinh nghe xong thì rơi vào trầm mặc.
Cực lâu về sau mới hỏi: “Nhất định cô ấy đã nói với anh vì sao cô ấy lại đi hỗ trợ dạy học đi? Dù sao cũng phải có lý do, không có khả năng điên cuồng muốn đi thì đi, tôi không nghĩ ra vì sao đột nhiên cô ấy muốn đi hỗ trợ dạy học.”
“Cô ấy nói cô ấy mệt mỏi, trái tim mệt mỏi, đầu tiên là ba cô ấy qua đời, sau đó là bị người giở trò xấu dẫn đến chuyện tập đoàn phá sản, tiếp sau đó lại là chuyện tôi chết đi sống lại, cô ấy nói một hai năm này, trái tim cô ấy đã tiếp nhận quá nhiều chuyện mà cô ấy không thể chịu được, trong lòng chịu quá nhiều đả kích, quá mệt mỏi rồi, cho nên muốn tìm một chỗ không người tự mình yên lặng ngây ngốc mấy năm, rời xa thành phố này, rời xa tất cả chúng ta, một mình sống, đi trải nghiệm một sinh hoạt hoàn toàn khác biệt. Mặc dù cô ấy không nói, kỳ thật hẳn là cô cũng có thể đoán, đây là ý nguyện của cô ấy, có thể nói là nguyên nhân chủ yếu, nhưng là chỉ là một trong những nguyên nhân, còn một nguyên nhân khác nhất định là vì muốn rời xa tôi, tựa như lúc trước cô đi nước B, cũng là vì muốn tránh xa tôi. Cô ấy muốn quên tôi, xóa bỏ tôi ở trong thế giới của cô ấy, cho nên lựa chọn sống ở một thế giới không có tôi, hơn nữa cắt đứt tất cả liên hệ, không cho tôi tìm được cô ấy, Tôi nghĩ đây chính là nguyên nhân của cô ấy. Đã là quyết định của cô ấy, như vậy dù là tôi hay cô cũng phải tôn trọng, mặc kệ là đúng hay sai, đó cũng là lựa chọn của cô ấy, chúng ta không có quyền can thiệp. Tôi nghĩ lúc này chắc cô ấy cũng đã lên núi, vào trường tiểu học dạy học rồi đi.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói, trong đầu hiện lên ngôi trường tiểu học lụp xụp.
Sau khi Hứa Hiểu Tinh nghe Diệp Lăng Thiên nói, một lần nữa thật lâu không nói gì cả, hai người rơi vào im lặng lần nữa.
“Có đôi khi tôi thật sự nghĩ mãi mà không rõ, rõ ràng hai người đều yêu đối phương, vì sao lại thành tình huống bây giờ. Có đôi khi tôi cho là tôi hiểu anh rất rõ, nhưng cuối cùng tôi phát hiện tôi cũng không hiểu rõ, tôi cũng cho là tôi hiểu Vũ hân, tôi và cô ấy dường như là cùng nhau lớn lên, nhưng hiện tại tôi mới phát hiện, kỳ thật tôi cũng không hiểu rõ cô ấy, haizz!” Cuối cùng Hứa Hiểu Tinh thở dài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.