Diệp Lăng Thiên đợi không bao lâu, liền thấy Hứa Hiểu Tinh kéo một chiếc vali đi ra từ trong sân bay, Diệp Lăng Thiên nhìn một chút, đi qua, nhận lấy vali ở trong tay Hứa Hiểu Tinh.
“Diệp Lăng Thiên, anh cũng thật không có lòng, nếu như tôi không gọi điện thoại cho anh, thì đến cuộc điện thoại chúc mừng năm mới anh cũng không có, thật khiến cho lòng người lạnh lẽo.” Hứa Hiểu Tinh trợn mắt nhìn Diệp Lăng Thiên một chút.
“Xin lỗi, gần đây có nhiều chuyện, cho nên tôi cũng không để ý đến.” Diệp Lăng Thiên kéo vali của Hứa Hiểu Tinh đưa Hứa Hiểu Tinh đi tới bãi đậu xe.
“Lấy cớ, cái lý do này của anh cũng quá dối trá đi, anh bận rộn đến mức như vậy sao? Có phải là vội vàng cùng Vũ Hân anh anh em em, đã sớm quên đi người tình nhân cũ là tôi, đúng không?” Hứa Hiểu Tinh cười hì hì nói, tự giễu gọi mình là tình nhân cũ của Diệp Lăng Thiên.
“Không phải, đều là chuyện của công ty.” Diệp Lăng Thiên ngẩn người, lạnh nhạt nói, còn lại cũng không nhiều lời.
“Thành thật nói, hiện tại quan hệ với Vũ Hân như thế nào rồi? Làm hòa rồi chứ?” Hứa Hiểu Tinh không tiếp tục nói đùa, hỏi.
Diệp Lăng Thiên vẫn không trả lời Hứa Hiểu Tinh, để vali của Hứa Hiểu Tinh vào cốp xe, sau đó lên xe.
Hứa Hiểu Tinh kỳ quái liếc nhìn Diệp Lăng Thiên, cũng đi tới ghế lái phụ.
“Sao vậy?” Hứa Hiểu Tinh cảm thấy có chút không thích hợp, hỏi.
“Không có gì, cô trực tiếp về nhà sao?” Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104613/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.