Diệp Lăng Thiên nhìn Lục Oánh, một lúc lâu sau mới gật đầu nói: "Vâng."
Theo tính cách của anh, đương nhiên anh không hy vọng Lục Oánh rút cổ phần vào lúc này. Suy cho cùng, vào lúc này mà rút đi cổ phần, đến kẻ ngốc cũng không làm vậy. Công ty đang trong thời điểm vững bước đi lên, bây giờ chỉ là hơn hai trăm tỷ, nhưng qua một năm nữa không chừng sẽ là hơn bốn trăm tỷ, hoặc có thể là nhiều hơn nữa. Rút cổ phần vào lúc này là chuyện vô cùng không sáng suốt. Nhưng Diệp Lăng Thiên cũng biết, mục đích của Lục Oánh hoàn toàn không phải vì kiếm lời, mà chỉ đơn thuần là muốn giúp đỡ anh. Hiện tại công ty đã phát triển, ngay lúc này lựa chọn rút cổ phần, để lại toàn bộ lợi nhuận do sự phát triển của công ty mang đến cho anh.
"Vào cuối năm, tôi đã khảo sát qua công ty quản lí khu dân cư, đánh giá tổng thể của công ty đối với công ty bảo vệ của các anh là rất tốt. Hơn nữa, theo khảo sát, tỷ lệ khiếu nại của chủ nhà và các tiểu khu do công ty anh tiếp nhận đã giảm đi nhiều so với trước; lời khen ngợi từ chủ nhà dành cho bên quản lý khu nhà ở cũng tăng lên không ít. Cho nên, tôi bày tỏ sự công nhận đối với công ty bảo vệ của các anh, các anh đã làm rất tốt. Trong cuộc họp công ty quản lý nhà ở bên kia tôi cũng đã nói, nếu các anh làm tốt, có thể đáp ứng nhu cầu thực tế của chúng tôi thì chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104603/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.