“Khá tốt vậy thì tốt.” Diệp Lăng Thiên cũng không biết nên nói gì nữa rồi, giữa hai người dường như từ mối quan hệ không có gì không thể nói biến thành loại cảm giác của người xa lạ mà quen thuộc nhất, cứ có kiểu bầu không khí ngượng ngập. Điểm này không lạ, giống như tất cả các đôi đang bên nhau rồi chia tay là sẽ có loại cảm giác này.
“Những cái này anh ôm đi, ký xong anh sẽ cầm tới.” Diệp Lăng Thiên cũng không định ở lại thêm, ôm một đống văn kiện chuẩn bị đi ra ngoài.
“Sau này đừng uống nhiều rượu như vậy nữa, trong lòng không thoải mái có thể đi tìm người nói chuyện, uống rượu không tốt cho cơ thể, nhất là uống say.” Lý Vũ Hân vào lúc Diệp Lăng Thiên sắp đi ra khỏi cửa thì bỗng nói.
Diệp Lăng Thiên khựng bước chân, sau đó gật đầu, nói: “Được, sẽ không uống say nữa.” Sau đó đi ra khỏi phòng làm việc của Lý Vũ Hân.
Sau khi rời đi, bất luận là Diệp Lăng Thiên hay Lý Vũ Hân tâm trạng đều không tốt, hai người không nên lấy cảm xúc và thân phận như này để gặp mặt, nhưng kết quả lại cứ trêu ngươi như vậy, đây chính là chỗ tình yêu dày vò con người.
Diệp Lăng Thiên ôm một đống tài liệu lên xe, sau đó lái xe đến công ty bảo vệ. Anh ở bên công ty cung cấp dịch vụ ăn uống này không có phòng làm việc, cho nên, những văn kiện này anh cầm đến phòng làm việc của anh ở công ty bảo vệ để ký, lúc ở trên xe đã gọi điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104588/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.