Diệp Lăng Thiên ngẩng đầu nhìn Lý Vũ Hân, nhìn rất lâu rất lâu, cuối cùng khẽ gật đầu với Lý Vũ Hân. Anh không thể nói không, tuy anh không muốn nói không, nhưng anh tôn trọng sự lựa chọn của Lý Vũ Hân.
“Em đã thuê một căn phòng ở bên ngoài, bên trong cái gì cũng đủ cả, em ngày mai sẽ chuyển qua đó ở.” Lý Vũ Hân nói tiếp.
Diệp Lăng Thiên rất ngạc nhiên, sau đó hỏi: “Ở đây không phải khá tốt sao? Em một mình ở bên ngoài không an toàn.”
“Hiểu Tinh cũng luôn sống một mình, tại sao anh không cảm thấy cô ấy sống một mình không an toàn chứ? Lăng Thiên, em biết cảm giác trong lòng anh, có vài chuyện em đã nghĩ thông suốt rồi, nghĩ rõ ràng rồi. Yêu một người không nhất định là phải trọn đời bên nhau, từng yêu chính là hạnh phúc chính là điều tốt đẹp rồi có đúng không. Em bây giờ đã hoàn toàn có thể tự chăm sóc mình rồi, không cần lo lắng cho em.”
“Em đã quyết định rồi sao?” Diệp Lăng Thiên rất lâu sau mới hỏi.
“Ừm, em đã quyết định rồi.” Lý Vũ Hân kiên định nói.
“Vậy được rồi, ngày mai anh giúp em chuyển đồ.”
“Không cần đâu, đồ đạc của em đều đã thu dọn xong rồi, cũng không nhiều, chỉ hai vali mà thôi, em tự lái xe qua đó là được rồi, bên phía nhà mới em cũng đã thu dọn xong từ lâu rồi, đã thuê được hơn nửa tháng rồi, thật ra em có thể chuyển đi sớm, nhưng em không có, thứ nhất là Diệp Sương một mình ở nhà, em phải chăm sóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104582/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.