“Tôi chưa từng nghĩ đến việc ai phải chịu thua tôi cả, tôi cũng không cần. Chuyện hôm nay chắc chắn chú cũng đã điều tra rõ ràng, chúng tôi vô tội, chúng tôi bị người ta ức hiếp. Công ty bảo vệ có hơn một nghìn nhân viên, bọn họ làm công việc bảo vệ, yêu cầu rất cao, vừa phải chấp hành nhiệm vụ lại không thể bạo lực, thật ra họ rất uất ức. Công ty mở mấy tháng rồi, chuyện như vậy đã từng xảy ra mấy lần, mà lần nào cũng là đối phương xem thường bảo vệ chúng tôi, xem thường nhân viên chúng tôi, cảm thấy chúng tôi là người thấp hèn, có thể tùy tiện bắt nạt. Lần này cũng giống thế, dù là con trai chủ nhà của tiểu khu kia hai người làm nghề đặc biệt, tôi không biết quan hệ giữa bọn họ là thế nào, nhưng bọn họ đều đã xem thường nhân viên bảo vệ, cho rằng chúng tôi là quả hồng mềm có thể tùy ý nắn bóp, có thể tùy tiện ức hiếp. Chuyện hôm nay, tất cả nhân viên của công ty đều đang nhìn chúng tôi, tôi nhất định phải cho bọn họ một câu trả lời hợp lý. Tính cách của Diệp Lăng Thiên tôi chính là như thế, tôi sẽ không để những người anh em đi theo mình phải chịu một chút uất ức nào cả. Tôi muốn cho nhân viên của công ty một câu trả lời hợp lý, cho họ biết một đạo lý là dù chúng ta là bảo vệ, nhưng chúng ta làm một việc đường hoàng, không phải sợ ai cả. Đồng thời cũng nói với những chủ nhà và người xem thường bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104533/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.