Sau khi nghe những lời của Lý Vũ Hân, Diệp Lăng Thiên cau chặt mày, bây giờ anh thực sự không có cách nào kiếm được mười lăm tỷ. Thực lòng mà nói, số tiền anh có bây giờ ngay cả việc mua một gói thuốc cũng sắp trở thành vấn đề càng đừng nói là mười lăm tỷ.
“Anh đang đợi bên phía công ty bảo vệ, xem họ có thể gom được bao nhiêu tiền.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói.
“Em đã gọi cho Vương Lực hỏi về tình hình ở đó. Vương Lực nói với em rằng công ty bảo vệ lần trước đã chuyển tất cả các khoản tiền có thể sử dụng cho chúng ta rồi, bây giờ họ cũng không còn nhiều tiền dư có thể sử dụng nữa, theo những gì anh ta nói, số tiền có thể đưa cho chúng ta chỉ khoảng ba tỷ, có thể còn không tới ba tỷ nữa. Nhưng ba tỷ với chúng ta mà nói cũng không giải quyết được vấn đề, vẫn còn thiếu quá nhiều.”Lý Vũ Hân lắc đầu nói.
Diệp Lăng Thiên lại im lặng, anh đã không còn cách nào khác.
“Nếu không anh đi tìm Lục Oánh, người chúng ta có thể nghĩ tới lúc này chỉ có bà ta. Bà ta sở hữu 10% cổ phần của công ty này. Theo lý mà nói, bây giờ công ty gặp phải chuyện như vậy, bà ta hẳn là phải trợ giúp để cùng nhau giải quyết vấn đề, hơn nữa, quan hệ giữa anh và bà ta cũng coi như là không tệ, mười lăm tỷ cũng chỉ là một số tiền rất nhỏ đối với bà ta. Em nghĩ, chỉ cần anh nói thì bà ta nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104518/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.