“Cậu chủ nói cậu chủ nhỏ ? Hẳn là không phải, cậu chủ nhỏ không giống loại người có khả năng làm ra loại chuyện này.”
“Vì quyền thừa kế và tài sản thì việc gì là không làm được? Nhưng ông nói đúng, tên nhóc đó thật sự không có khả năng làm chuyện như vậy. Nếu không phải là cậu ta vậy thì là ai? Ai có thù oán với tôi? Tôi biết rồi, chắc chắn là Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên, chắc chắn là anh ta.” Văn Vũ vỗ đùi nói.
“Ý cậu là tên nhóc mở tiệm thịt nướng?”
“Đúng, không ai khác ngoại trừ anh ta. Không phải chúng ta đã chơi anh ta một vố sao? Gần đây tôi còn cố ý qua đó xem xét. Có vẻ như việc kinh doanh trong cửa hàng của họ rất ế ẩm. Anh ta chắc chắn đã đoán ra được là tôi làm. Nếu tính thời gian này thì 100% là do anh ta. Được lắm, Diệp Lăng Thiên, không ngờ còn có bản lĩnh này, dám nghĩ ra cách đê hèn như vậy để đối phó với tôi, xem ra nếu không khiến cho anh ta chết, thì tôi cũng không thể giải được nỗi hận trong lòng.”
Văn Vũ nghiến răng nghiến lợi nói, anh ta đã xác định được người này là Diệp Lăng Thiên.
“Cậu chủ, tôi thấy cậu vẫn nên nghĩ cách làm sao để đối mặt với ông chủ đi. Cậu đã tiếp nhận điều tra hai ngày rồi. Chuyện này trên mạng đang rất sôi nổi, công ty cũng bị ảnh hưởng không ít. Ông chủ rất tức giận. Cậu trở về nên nói chuyện tử tế và cầu xin ông ấy tha thứ.”
“Cầu xin ông ta?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104509/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.